Kiều Nam Gia một trận thành danh.
Chỉ qua một đêm ngắn ngủi mà cả khối đều biết đến tiếng hét kinh tâm động phách “Bách Nhiên cố lên” của cô. Buổi sáng lúc các bạn đang thu bài tập, có vài bạn đùa cô sau đó cười cười làm Kiều Nam Gia vô cùng buồn bực.
Từ khi đi học đến nay, trừ việc bị mấy bạn nam tỏ tình thì cô chưa từng dính vào tai tiếng tình cảm nào hết.
Lớp trưởng ôm một chồng sách bài tập đặt ở góc bàn cô, vẻ mặt hơi do dự, chần chừ không biết nói gì. Nhìn bộ dáng trưởng thôn đi hóng chuyện này của cậu làm Kiều Nam Gia rất khó chịu. Kiều Nam Gia chỉnh lại chồng sách, hỏi: “Cậu muốn nói cái gì? Hỏi tớ có yêu sớm không hả?”
“Ừ……”
Mặt lớp trưởng hơi đỏ, bộ dáng thẹn thùng. Nếu là người không biết nhìn vào sẽ còn tưởng là cậu thích Kiều Nam Gia. Nhưng Kiều Nam Gia ở chung với cậu lâu như vậy biết cậu là một thẳng nam chính hiệu, cũng yêu thích học tập như cô nên hai người mới kết thành bạn thân.
Lớp trưởng đẩy đẩy gọng kính, thật thà nói: “Từ lớp 10 đến bây giờ, tớ vẫn luôn coi cậu là đối thủ của mình. Cũng nhờ đó mà tớ mới có được thành tích như bây giờ. Tớ là một người sống khá thực dụng, nhưng tớ hy vọng cậu có thể là động lực để tớ phấn đấu cho đến lúc thi đại học, Nam Gia ạ. Tuy rằng lời này của tớ nghe hơi kỳ lạ một chút…… Nhưng tớ nghĩ cậu hiểu ý của tớ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sai-nam-than-toi-bi-nhin-cham-cham/3440930/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.