Nhất Tang Đường
Trên giang hồ có lưu truyền một câu nói: "Địa phủ Diêm Vương Điện, nhân gian Nhất Tang Đường."
Tháng hai âm lịch, thần long ngẩng đầu, cái lạnh dần tiêu thất, vạn vật lại hồi sinh.
Hoa đào nhuộm sắc, liễu rũ buông mành, gió lạnh hòa quyện trong làn mưa lất phất. Một chiếc xe ngựa chậm rãi tiến vào đào hoa trấn.
Gió thổi làm cuốn lên tấm màn che, khung cảnh xanh tươi mơn mởn bỗng vụt qua trước mắt, đào hoa trấn thấp thoáng ẩn hiện, thiếu niên đang đánh xe bỗng cảm giác được một cỗ khí tức lành lạnh, theo bản năng đưa tay sờ lấy thanh kiếm mang theo bên người.
Thiếu niên bỗng lắc đầu, trên mặt hiện lên nụ cười tự giễu, mặc dù đào hoa trấn là lãnh địa của Nhất Tang Đường, khi đi ngang qua đều có một cảm giác lạnh lẽo, nhưng đôi bên trước giờ không thù không oán, hơn nữa y cũng không phải cố tình đến đây phá hoại chuyện làm ăn mua bán của bọn họ, mặc dù chuyện mua bán của họ nói chính xác ra là mua bán sinh mạng.
Đang suy nghĩ thì trong xe ngựa bỗng truyền ra tiếng la hét thất thanh của nữ tử, ở một nơi như thế này tiếng kêu thật khiến người ta sợ hãi, thiếu niên suýt chút nữa đã cắn trúng đầu lưỡi, vội vàng thắng dậy cương. "Giá..."
Ngựa hí vang một tiếng rồi dừng lại, thiếu niên bất chấp lễ tiết hô to "di nương" sau đó xốc lên tấm màn che.
(Di nương: từ dùng để gọi vợ lẽ của cha)
Nhưng khi tấm màn vừa xốc lên, thiếu niên đã bị hù dọa đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-sac-phuong-hoang/1311907/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.