Vệ Phong cảm thấy mình sắp chết đuối rồi. 
Hắn mơ mơ màng màng mở to đôi mắt trong nước, bên tai nghe thấy tiếng giao nhân kêu ngắt quãng, tuy chưa từng học qua ngôn ngữ giao nhân nhưng bằng cách khó hiểu nào đó mà Vệ Phong vẫn hiểu được ý của đối phương. 
"Nguy hiểm... Mau tới tìm ta." 
Vệ Phong sờ cằm, miệng ùng ục phun ra một chuỗi bong bóng dài, trong lòng thầm nghĩ ngươi là ai mà dám bảo ta đích thân đi tìm ngươi chứ. 
Hắn bị oán niệm chết tiệt kia đồng hóa đến ngay cả ngôn ngữ giao nhân nghe cũng hiểu. 
Tuy hắn thích ăn cá nhưng không muốn biến thành cá đâu. 
Trong lúc hắn ngủ vạn cổ tiêu âm linh đã chìm vào bùn cát, Vệ Phong cúi đầu cầm lấy chiếc lục lạp, thông âm phù trên tai bỗng nhiên lóe ra ánh hồng quang. 
"Vệ Phong, hiện tại ngươi đang ở đâu? Ta tới tìm ngươi." Là giọng của Huyền Chi Diễn, nghe có chút căng thẳng, giống như đang có người nói chuyện bên ngoài. 
Vệ Phong cất lục lạp trở lại túi đồ, tốn chút công sức điều chỉnh lại tư thế, nhìn ra khe hở bên ngoài, quả nhiên nhìn thấy Huyền Chi Diễn mặc bộ đồ đỏ son của đệ tử, hắn lập tức vui mừng khôn xiết: "Huyền Chi Diễn!" 
Vệ Phong hét lớn, nhưng đầu của đối phương vẫn quay qua quay lại như không nhìn thấy hắn. 
Vệ Phong cau mày, hắn không thiết lập bất cứ trận pháp ẩn thân nào cả, nghĩ đến lão biến thái kia am hiểu kết giới, hắn đột nhiên cảm thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-roi-cung-tien-nhan-quet-hoa-roi/3547437/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.