Sáng hôm sau, Linh Châu tỉnh dậy khá muộn.Cô bước sống phòng bếp thì bác Huệ đang bê đồ ăn sáng ra bàn cho cô.’’ Cô chủ đã dậy rồi à.’’
Bác Huệ là một người phụ nữ trung niên với gương mặt phúc hậu và bác là người đã chăm sóc Lâm Thành Dương từ nhỏ.
‘’ Bác gọi con là Linh Châu là được rồi.’’ Bác Huệ lần đầu gặp Linh Châu cũng có cảm giác rất quý mến cô.
Linh Châu ngồi xuống bàn ăn sáng. Cô thử đồ ăn bác Huệ nấu đều rất vừa miệng.’’ Đồ ăn của bác nấu ngon lắm rất hợp khẩu vị với con.’’
‘‘Sáng nay cậu chủ có nhắc nhở tôi về một số món ăn cho phụ nữ mang thai nên tôi đã làm đồ ăn nhạt hơn một chút, cô chủ ăn cảm thấy ngon miệng là tôi vui rồi.’’
‘‘Hôm qua Lâm Thành Dương về đây hả bác.’’
‘‘Cậu ấy đi từ sáng sớm. Nên đã dặn tôi chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô.’’
Tại tập đoàn Lâm Thị, Lâm Thành Dương đang ở trong phòng chủ tịch.’‘Hôm qua là ngày tổ chức đám cưới mà đêm hôm qua không ở cùng vợ mình lại còn chạy đến bệnh viện gặp con bé đó rồi còn bị chụp hình đăng lên báo.’’ Ông Gia Hùng không giữ nổi bình tĩnh đã lớn giọng với con trai của mình.
‘‘Con vào bệnh viện để thăm cô ấy…’’
‘‘Không cần giải thích với bố, người con nên giải thích là người vợ mới cưới của con.’’
Ông Gia Hùng cầm điện thoại bàn bên gọi điện cho trợ lý của mình:’’ Cậu liên lạc với bên truyền thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ra-tinh-yeu-muon-mang/2684943/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.