Đại hôn Đế hậu, rõ ràng Hoàng hậu là cháu gái ruột của họ, nhưng Lâm đại gia và Tần thị lại không được phép xuất hiện ở Dư gia.
Chuyện nhỏ này không cần Dư Yểu để tâm, lúc Thường Bình mới đến Lâm gia đã nói rõ, một số người có ý đồ xấu thì tốt nhất nên tránh xa, đừng để mang đến xui xẻo, rồi liên lụy đến cả Lâm gia.
Ngày xưa Tần thị chê bai Dư Yểu cha mẹ mất sớm, không nơi nương tựa là sao chổi, nhưng hôm nay Dư Yểu lắc mình biến hóa thật sự bay lên đầu cành làm Hoàng hậu, còn nhà mẹ đẻ mà bà ta tự hào thì sa sút, bọn họ cũng xám xịt dọn ra khỏi nhà cũ, ngày tháng trôi qua không được như ý.
Ai mới là người xui xẻo, đã quá rõ ràng.
“Cha, nương, con vừa rồi thấy nhị đệ bọn họ bỏ hai người ở đây, thật quá đáng.” Lâm đại gia bất bình thay cha mẹ, với thân phận trưởng huynh lên tiếng chỉ trích Lâm nhị gia trước.
Lâm thái y thấy ông ta ngoài mặt thì ra vẻ phẫn nộ nhưng ánh mắt lại cứ liếc về phía Hoàng Kỳ rời đi, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, cũng lười để ý đến ông ta, đỡ lão thê lên xe ngựa.
Tần thị vừa nhìn thấy liền sốt ruột, bổ nhào đến trước mặt lão phu nhân, ra vẻ ân cần: “Đều tại con dâu bất hiếu, nương mệt rồi phải không, sao nhị đệ không đưa người về nhà rồi mới đi chứ.”
Phu thê bọn họ luôn mượn việc chỉ trích người khác để làm nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3713053/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.