Bị ngoại tôn nữ nhìn chằm chằm, Lâm thái y do dự một lát vẫn lắc đầu.
Vũ Vệ quân lang tướng ông không quen biết, còn Bệ hạ tuy rất giống nam tử mà ngoại tôn nữ miêu tả, nhưng ngoại tôn nữ hôm qua mới vào kinh, làm sao có thể quen biết Bệ hạ.
Không có được tin tức của hắn từ chỗ ngoại tổ phụ, Dư Yểu hơi thất vọng, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt.
Không lâu sau, nhị thẩm của Dư Yểu là Khương thị tới Hạc Minh viện.
Bà dường như có chút bất an với việc Lâm thái y phái người gọi riêng mình tới, bởi vì đây là lần đầu tiên kể từ khi bà gả vào Lâm gia nhiều năm nay.
Lâm nhị gia thì không giống bà, lại cho rằng đây là biểu hiện cha mẹ coi trọng nhị phòng bọn họ, bảo Khương thị yên tâm. Trưởng huynh và tam đệ đều đi con đường giống Lâm thái y vào Thái y viện, chỉ có ông mở một y quán trong kinh thành, từ đầu tới cuối đều chưa từng bước vào cửa Thái y viện.
Cha thỉnh thoảng bỏ qua đại ca và tam đệ, gọi người của nhị phòng bọn họ tới, Lâm nhị gia rất vui vẻ.
Linh cảm của Khương thị không tốt như ông, dù so sánh phương diện nào nhị phòng cũng kém hơn hai phòng còn lại một chút, ví dụ như tiền đồ, ví dụ như con cái, cha chồng đột nhiên gọi bà tới chưa chắc đã là chuyện tốt.
Khương thị mang theo chút bất an đi vào chính phòng, ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy cô nương ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-nham-bao-quan-thanh-vi-hon-phu/3709589/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.