Không thể tiếp tục đề tài này nữa, vẻ mặt cô đau khổ muốn rời khỏi, nhưng hiển nhiên người cá không cho cô toại nguyện. [Ở đây ẩm ướt thế này, có phải em muốn côn thịt không?]
Ngón tay của Ngả Thụy Tư vẫn đang vuốt ve mập mờ quanh chỗ đó, lần này Cửu Âm thật sự không thể nhịn được nữa, dùng cả hai tay che mặt.
Anh muốn côn thịt thì có! [… Này, anh không thể tùy tiện dùng cái từ “côn thịt” đó chứ… Cái từ đó rất thô tục đấy.]
[Được rồi, vậy em muốn gọi gì nào?] Nét mặt anh nghiêm nghị, có vẻ không giống như đang đùa.
[Chẳng, chẳng hạn như bảo, bảo vật quý gì đó…] Không! Không thể dùng những từ ngữ trong tiểu thuyết thế này được! [Hay nói là gà nhỏ… Không, anh, anh không thể tránh nói tên thứ đó sao?]
[Anh không nói nữa.] Ngả Thụy Tư nhún vai, duỗi tay ôm chầm lấy eo Cửu Âm, bao phủ cả người cô, tựa sát về vách tường. [Em đừng tức giận.]
[Em không giận.] Cô rầu rĩ trả lời.
[Vậy thì chúng ta tiếp tục chuyện vừa rồi nhé.]
Không chờ Cửu Âm hỏi tiếp tục việc gì, Ngả Thụy Tư đã tách hai chân đang khép lại của cô ra, dúi đầu sát vào giữa hai chân cô.
Đầu lưỡi mềm mại của người cá dò xét liếm láp, sau đó bắt đầu ngậm mút… muốn dọa chết người ta sao! Cửu Âm cảm thấy còn kích thích hơn so với ban nãy, bị hù dọa tới mức co chân, mặt khác hai chân lại kẹp chặt lấy cái đầu của Ngả Thụy Tư.
Động tác của cô không hề khiến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu/134917/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.