Trong khi ả vẫn đang cười khanh Khách thì không gian xung quanh bỗng vặn vẹo, Một âm thanh lạnh đến gai người được chuyền từ âm tào địa phủ lên.
" Quỷ Vẫn Là Quỷ, Dù ngươi bất Tử hay không thì cũng phải chịu tội. Diêm Vương có lện Bắt các ngươi chịu tội.! "
Kèm theo lời nói ấy thì hai bóng dáng dần dần lộ ra, một người mặt đồ đen tay cầm một sợi dây xích màu đen, một người mặt đồ trắng tay cầm sợi xích màu trắng... ả thấy được dáng vẻ kia thì sợ hãi mà chạy.
" Ngươi Muốn Chạy.? " - Bạch vô thường phóng xích trói chặt ả, ả gào lên:
" Không.! Ta không thể để bị bắt ở đây được, Không.!? "
Hắc vô thường mặt vô cảm cầm trên tay một cuốn sổ rồi đọc vang :
" Lâm Ân, phạm tội nghiệp gi.ết ngư.ời, bắt cóc trẻ con, luyện bùa ngải hại người vô tội, giết đấng sinh thành, phạm tội bất hiếu, ngươi sẽ bị đầy vào 18 tần địa ngục, không có trốn siên sinh.! " - Ả nghe vậy thì trợn mắt vùng vẫn, nhưng vô ít.
Bạch Vô Thường nhìn qua An và Mỹ Liên đang đứng như trời trồng thì nói :
" Thọ mệnh đã cạn các ngươi có muốn đi đầu thai.? Hay lại sống.? "
Lời Bạch vô thường nói khiến hai người không hiểu, An lên tiếng hỏi lại :
" Tôi Sắp chết rồi sao.? " - Bạch Vô Thường chẹp miệng lắc đầu :
" Chết từ lâu rồi, cậu tên là An nhỉ.? Cậu đã chết từ lúc cậu 15 tuổi rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-tra-thu/3316556/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.