Lời nói của Ông Đình kèm theo bộ mặt như đã đạt được mục đích làm cho Minh và An đứng hình tại chỗ, Thuận thì đã ngã ra đất nhìn ông Đình bàn hoàng, Cậu hoảng loạn hỏi :
" Cái gì vậy.? Bác... Vừa nói gì vậy.... Nếu là đùa.. Thì Bác... Làm hơi quá rồi .! "
Ông Đình đưa tay xoa cổ rồi đứng thẳng người lên, vuốt bộ tóc trắng ngược ra sau ông nhìn Thuận cười khinh bỉ :
" Ha.! đùa sao.? Ta tốn gần 20 năm để lừa ngươi đó.! Ta không nghĩ sẽ có một ngày chúng ta sẽ đối mặt như thế này... Dự định bang đầu của ta là chôn ngươi cùng con bé Liên mà mọi thứ lại rắc rối lên cả rồi.! " - Ông Đình đưa mắt sang An Và Minh :
" Nhưng không sao.! Không có Con bé Liên mà ta lại lời được Thêm, Một Nhân Ngư và Bán Quái.! Ta phải cảm ơn ngươi nhỉ.? "
Mắt Minh đổi màu đôi mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm ông Đình cô rằng giọng :
" Ngươi là ai.? Và tại sao biết đến Nhân Ngư và Bái Quái.? Ta biết Ngươi không phải là ông Đình nhỉ.? " - Câu hỏi của Minh được ông Đình trả lời ngây :
" Thông Minh Thật đó.! " - ông ta vỗ tay xong quay qua nhìn An mỉm cười :
" Ngươi còn nhớ ta không An.? Thời gian qua lâu quá rồi, giờ gặp được ngươi ta cũng xém không nhận ra đó.! A Ha Ha Ha "
Miệng An run run răng đánh vào nhao, Ánh mắt nhìn lão già trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-tra-thu/3316538/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.