Khi người dân kéo được xác của Mỹ Liên lên thì trời cũng trở tối, Thuận nhìn xác cô được cuốn lại bằng tấm chiếu đã cũ kĩ mà lòng chua xót... Khi đưa xác Mỹ Liên về nhà thì người dân phải thở dài khi thấy Thuận cứ ngồi ngoài sân, đôi mắt Thuận lờ đờ cứ ngồi trước sân nhà Bà Linh, cậu không khóc cũng không làm gì cả chỉ ngồi đó.
Ông Đình lấy ba cây nhang ra đốt lên rồi cắm vào hủ gạo vừa lấy ra... ông quỳ xuống khấn vái cho Cái Liên được thanh thản mà đi. Còn về phía Bà Linh thì vẫn bất tỉnh, Trời cũng về khuya nên người dân cũng về nhà tắc đen đóng cửa cả rồi... Thuận thì cứ ngồi ngoài sân nhà Bà Linh, An thì về trong Bà Hoa (Mẹ Thuận). Ông Đình từ trong nhà chậm rãi bước đến chỗ Thuận rồi khẽ nói :
" Cháu về nhà ngủ đi, Hôm nây cháu cũng mệt rồi mà... Quần áo lắm lem thế kia mà sao không về nhà tắm rửa đi... để cái Liên Bác trong cho.."
Thuận khi nãy vẫn còn thơ thẩn nghe ông Đình nói cậu liền òa khóc :
" hức ... Hức... Cháu... .... Cháu... Hu hu hu... Cháu... còn chưa nói là cháu thương... liên... nữa... mà... Hức hức... Bác ơi.... Cháu.... Hu hu hu... "
Ông Đình thấy Thuận nước mắt nước mũi tèm lem thì ngồi xuống ôm Thuận vào lòng... Ông cũng không biết phải an ủi sao nữa, âm dương cách biệt thế này thì làm sao đây...
Bà Linh ở trong nhà bỗng ngồi bật dậy, nghiên đầu vừa cười vừa nói :
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-tra-thu/3316531/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.