Bận rộn cả ngày Ngôn Dật rốt cục cũng có chút thời gian rảnh rỗi nghỉ ngơi trong phòng nghỉ, nhìn đồng hồ đã sáu giờ tối, lật qua tin nhắn máy tính, không có gì quan trọng, vì thế cầm áo khoác và chìa khóa xe chuẩn bị về nhà.
Anh vừa mới mở cửa phòng nghỉ ra đã thấy Lục Thượng Cẩm ở bên ngoài, thoạt nhìn cũng vừa mới giơ tay lên muốn gõ cửa.
Ngôn Dật còn chưa nói gì, Lục Thượng Cẩm liền thắt chặt nút cổ áo cho anh, mấy năm nay, alpha mỗi lần giơ tay nhấc chân càng lộ ra một cỗ ôn nhu tích lũy.
"Có mùi khói." Lục Thượng Cẩm hời hợt nói, không có ý trách cứ anh, tự nhiên khoác lên vai anh: "Hôm nay không có việc gì, thuận đường tới đón em, xe của anh đang ở dưới lầu rồi."
Ngôn Dật bỗng nhiên cúi đầu, trán đặt trước ngực hắn.
"Làm sao vậy?"
"Mệt mỏi, lát nữa là đỡ rồi."
"Ôm em nhé?"
"Đừng."
"Đi, về nhà ăn cơm trước đã."
Anh ngồi vào ghế phụ, Lục Thượng Cẩm nhìn gương chiếu hậu quay đầu xe, thuận miệng tán gẫu chuyện thú vị hôm nay: "Hôm nay bảo bối nhà chúng ta có trở về một chuyến, nó đem thứ này cho anh."
Hắn từ trong túi lấy ra một cái bình thủy tinh nhỏ không thấm nước, Ngôn Dật nhận lấy từ trong tay hắn: "Chất xúc tác nổ hoa hướng dương?"
"Ừm." Lục Thượng Cẩm khi nói chuyện, ngữ điệu mang theo chút kiêu ngạo: "Tiểu tử Lục Ngôn kia mặt mày hớn hở kể cho anh nghe chuyện nó trộm chất xúc tác ở cung điện Danlysai, anh nói nó so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513809/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.