Cảng M được bao quanh bởi biển ba mặt, độ ẩm không khí lớn hơn rất nhiều so với nội địa, trong hoàn cảnh như vậy, thể lực hành động của Rimbaud sẽ nhỏ hơn, anh đi gần Lục Ngôn và Tất Lãm Tinh, tùy thời thay bọn họ chú ý động tĩnh góc chết của tầm mắt.
Không phải là bởi vì bối cảnh hai thiếu niên này hùng hậu cỡ nào, chỉ bởi vì trước khi chia nhau hành động, Bạch Sở Niên ôm cổ anh nói những từ tốt để bàn giao, muốn hắn trông coi tốt hai tiểu tử trẻ tuổi này.
Lục Ngôn còn đắm chìm trong khổ sở, đôi mắt đỏ hoe không nói một lời mà đi về phía trước, Tất Lãm Tinh cần phụ trách kiểm tra dấu vết ngã ba, câu thông chiến thuật với đội trưởng bộ đội đặc chủng PBB, không có thời gian an ủi Lục Ngôn, Lục Ngôn trầm mặc đi về phía trước, dùng dao găm chém đứt cây mây khô chắn trước mặt.
Rimbaud theo vách núi bò qua, Lục Ngôn đi trên mặt đất, anhgiống như thằn lằn bò trên vách núi.
"Bani. (Thỏ con)" Rimbaud duỗi cổ đến gần Lục Ngôn: "Rất buồn sao?"
Anh không hỏi thì không sao, hỏi như vậy, mắt Lục Ngôn lại đỏ lên, khàn giọng giải thích: "Tôi chỉ cảm thấy, nếu tôi còn đi học thù sẽ không nhìn thấy những thứ này. Ba không nói với tôi rằng bên ngoài nó sẽ như thế này."
"Không nhìn thấy cũng sẽ phát sinh."
Rimbaud tiếp tục hỏi: "Ấn tượng của cậu về Tiểu Bạch như thế nào?"
Lục Ngôn dùng sức dụi dụi mắt một phen: "Anh ấy chỉ huy rất tốt, là trình độ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513803/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.