Máy thông tin liên lạc ở trong tai thường xuyên ong ong, trong khoảng thời gian này Hàn Hành Khiêm gọi hắn nhiều lần, thẳng đến bây giờ hắn mới nghe thấy.
Rimbaud thì sớm đã tháo máy thông tin liên lạc ném sang một bên, anh đeo máy thông tin lên chỉ đơn thuần vì muốn nghe thanh âm của Bạch Sở Niên, người khác nói cái gì anh một chút cũng không quan tâm.
Hàn Hành Khiêm: "Tiểu Bạch, cậu thế nào rồi?"
Thanh âm của hắn khàn khàn, không biết trong khoảng thời gian này đã trải qua cái gì.
Rimbaud nhẹ nhàng nâng mí mắt lên, ý vị thâm trường hừ cười: "Tiểu Bạch sao, gọi thân thiết thật đấy."
Bạch Sở Niên nhanh chóng bấm công tắc máy thông tin để tránh bị Hàn Hành Khiêm nghe được, bắt lấy cất hạ của Rimbaud lắc lắc: "Hắn là alpha đấy, anh tỉnh táo lại một chút."
Rimbaud tay vịn vây mỏng dưới thân, hướng về phía Bạch Sở Niên hơi xốc lên một chút, cho hắn xem đồ vật bên trong: "Alpha cũng đủ dùng."
Bạch Sở Niên khoác cổ anh, ôm một bộ dạng thanh niên Pháp đẹp trai đến bên cạnh thấp giọng giáo dục: "Hàn ca rất tốt, anh ít gây chuyện đi."
Rimbaud giơ tay lên, dùng ngón tay chườm mí mắt ửng đỏ cho hắn: "Huấn luyện viên nói một không hai thế mà ở bên ngoài sao lại đáng yêu như vậy."
Bạch Sở Niên ho hai tiếng, làm cho thanh âm của mình nghe như thường lệ, trả lời: "Tôi tốt hơn nhiều rồi."
Hàn Hành Khiêm: "Trong khoảng thời gian cậu mất liên lạc, tôi nhận được nhiệm vụ giai đoạn ba của hội trưởng, yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513801/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.