Dây điện trong cung điện Danlysai nổ tung, rất nhiều phòng đều bị điện giật, bàn ghế trong hội trường tối đen như mực bị lật úp, các người mẫu châu báu bị thương co rúm lại dưới gian hàng, trên đỉnh đầu trần nhà một con thằn lằn lớn màu xanh lạnh cao một người đang bò, ánh sáng xanh chợt ẩn hiện.
Nơi Rimbaud bò qua kéo theo một dải ánh sáng nông, đuôi cá lắc lư để giữ thăng bằng, mỗi nơi anh ta đi qua sẽ gây ra một nỗi sợ hãi hoặc la hét khác nhau.
Sau khi Rimbaud đuổi Nhữ Thành ra khỏi lối ra an toàn của cung điện Danlysai thì trong miệng ngậm từng chuỗi trang sức bảo thạch, trên tóc và cổ tay cũng treo đầy vòng vòng châu báu rực rỡ sắc màu, nhanh chóng bò đến trước mặt vệ sĩ bên cạnh Lục Thượng Cẩm, đem châu báu trên người rung rung rơi xuống, quay đầu nhìn về phía Lục Thượng Cẩm, thấp giọng nói: "Hood, goon. (Giữ nó, rời xa chỗ này.)"
Đây đều là những hiện vật được đặt tại các địa điểm, mỗi một kiện đều có giá trị bảy tám con số, tuy rằng số tiền này đối với tập đoàn Phi Ưng mà nói không tính là gì, nhưng nếu bị mất trong hỗn loạn thì đối với công ty Huyễn Thế Phong tổ chức triển lãm mà nói là một tai nạn vô cùng thảm khốc.
Nguyên bản Rimbaud không hiếm khi làm những chuyện vặt này, nhưng Bạch Sở Niên tìm mọi cách dặn dò muốn anh hỗ trợ, nhấc tay chi lao mà thôi, anh cũng không muốn nhìn thấy ánh mắt bi thương khi Tiểu Bạch mêu bị mình cự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513796/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.