Những thi thể giống như Bạch Sở Niên từ trong container bị Kraken nuốt chửng tản ra, cô độc trôi nổi trên biển.
Bầy cá voi sát thủ quấn quanh vùng biển này, xếp thành đội ngũ có trật tự, dùng cái trán bóng loáng chống lên thi thể lơ lửng trên biển, chậm rãi đẩy đến trước mặt Rimbaud.
Rimbaud quỳ xuống bên một tảng đá ngầm dưới đáy biển, lấy thi thể, nhẹ nhàng đặt tay lên mắt họ, thì thầm: "Blasyi kimo." (Ban phước cho ngươi.)"
Một con sứa lam quang phiêu phù trên người thi thể, hóa thành điểm sáng cùng thi thể dung hợp thành một thể, thi thể chậm rãi tản thành cát trắng, trải trên đá ngầm, một mảnh san hô màu cam hồng theo đó tụ tập mà sinh ra.
Sau khi trực thăng đưa Bạch Sở Niên rời đi, Rimbaud chôn cất từng thi thể vô gia cư xuống biển, để cho bọn họ nuôi dưỡng san hô, san hô trở thành bia mộ của bọn họ.
Chôn xong bộ đồ cuối cùng, đáy biển có thêm một mảnh biển san hô màu đỏ cam rực rỡ. Rimbaud nằm nghỉ ngơi bên trong, giơ tay lên nhìn bản ghi nhớ khắc trên cánh tay.
Rimbaud từng chút từng chút lấy bỏ hạt cát trong vết sẹo thứ nhất và thứ hai, vết thương rất nhanh khép lại như lúc ban đầu, khôi phục làn da vốn trơn bóng sạch sẽ.
Tuy nhiên, anh lại để lại một mục thứ ba, mở móng tay sắc nét của mình và khắc các từ sâu hơn một chút.
Thương thế của Bạch Sở Niên cũng không nghiêm trọng, nhiễm trùng cũng không có mở rộng thêm nữa, nhưng vẫn bị tổng bộ phái người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513787/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.