Quán tính phanh gấp khiến Rimbaud bị ném ra phía trước, thân thể vì tránh nguy hiểm theo bản năng mà cuộn thành quả bóng cá, quả bóng bán trong suốt từ khoảng trống giữa ghế lái và ghế phụ chen qua, rơi vào trong ngực Bạch Sở Niên.
Bạch Sở Niên một tay khống chế phương hướng xe, dần dần làm chậm tốc độ xe, tay phải ôm quả bóng cá tránh cho anh lăn qua lăn lại trên xe.
Sau khi tốc độ xe vững vàng, Rimbaud từ từ mở ra thân thể, cánh tay ôm vào cổ Bạch Sở Niên.
Bạch Sở Niên trong đầu đều là hình ảnh cái lỗ nhỏ màu hồng nhạt kết cấu trong suốt kia, hơi cúi đầu nói: "Anh... Cái này đừng tùy tiện cho người khác xem. Phía trước cũng vậy, hai nơi đó đều không được phép."
Rimbaud vịn vai hắn bối rối quan sát người trước mặt: "Đây là, kết nối với biển, giao tiếp, nơi thiêng liêng, cho nên, phải giữ gìn. Cậu... Rất ghét bỏ?"
Bạch Sở Niên hít sâu một hơi thở ra: "Tôi nói với anh thì không rõ ràng lắm."
"Randi đáng yêu." Rimbaud mỉm cười vô hại.
Bạch Sở Niên đậu xe ở một nhà xưởng bỏ hoang cách nhà máy chế biến hải sản cảng hai trăm mét, hắn bảo Rimbaud xuống xe trước, tự mình ngồi ở ghế lái nhắm mắt lại.
Hắn nắm chặt thuốc mà đổi lấy thuốc AC trong túi áo, rất muốn lập tức tiêm cho Rimbaud.
Nhưng ý niệm này chỉ là giãy dụa trong đầu trong nháy mắt liền dập tắt, Bạch Sở Niên từ trong ngăn kéo lấy ra một ống ức chế, cắn mở ống tiêm, cong cánh tay tiêm vào tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513761/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.