Sau khi trúng đạn không ngừng mất máu, lượng máu trước ngực Lục Ngôn giảm mạnh xuống còn một phần ba, mà xe đội mưa bom bão đạn xuyên qua, không ngừng có đạn lạc bắn vỡ kính của họ.
Rimbaud từ ghế phụ trèo lên ghế sau, dùng đuôi cá quấn Lục Ngôn lại bọc thành quả bóng, ngăn cản mảnh vỡ kính cường lực rơi xuống cửa sổ xe và đạn lạc xuyên qua thân xe, lượng máu của anh cũng vì đó mà giảm bớt.
Lục Ngôn bị đuôi cá trong suốt cuốn ở trung tâm, vẫn có thể xuyên thấu qua mạch máu hình lưới và nội tạng màu đỏ như máu miễn cưỡng nhìn rõ tình huống bên ngoài, nhịn đau vỗ vỗ đuôi Rimbaud: "Anh buông tôi ra, lực sát thương của đạn súng trường quá cao, anh màbị đánh rơi thì lập tức sẽ bị đào thải mất."
Bạch Sở Niên chuyên chú lái xe, ném ra một cái S gấp gáp xinh đẹp, né tránh một viên đạn của Sưu Quỷ Đoàn, ấn cửa sổ trời ra, ném súng bắn tỉa M25 đang đâm vào ghế phụ cho Rimbaud: "Bọn họ đổi đạn rồi."
Thừa dịp ba người Sưu Quỷ Đoàn đổi đạn trong vài giây ngắn ngủi, Rimbaud nhặt M25 thò ra cửa sổ, thân thể đè thấp, ngực trước kề sát vào nóc xe hạ thấp trung tâm, thân xe chạy nước rút tốc độ cao không khỏi xóc nảy, Rimbaud đem sợi tóc vàng cuồng phong tung lên sau tai, hàm dưới hơi thấp, con ngươi lam bảo thạch xuyên thấu qua kính ngắm tập trung mục tiêu, ngón trỏ khẽ ấn, một tiếng súng chói tai vang lên kèm theo một tiếng nổ lốp, trong núi cao giáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ngu-ham-lac/513711/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.