Ôm thì tuyệt đối không có khả năng ôm rồi.
Cố Tư Niên lịch thiệp đến mức chỉ chạm vào cánh tay Chung Niệm, ngay cả động tác đắp chăn giúp cô cũng hết sức dịu dàng. Điều này không thể nghi ngờ làm cho mức độ thiện cảm của Chung Niệm đối với anh trai nhỏ tiếp tục leo thang, chỉ thiếu điều lấy con dấu ấn một cái trên khuôn mặt tuấn tú của anh:
Đạt yêu cầu.
Rất ít chàng trai và cô gái có thể giữ được một khoảng cách thoải mái nhưng lại không quá xa lạ.
Ít nhất theo kinh nghiệm qua lại và tiếp xúc với người khác phái của Chung Niệm, trên cơ bản lần đầu tứ chi tiếp xúc đều là hết sức thân mật. Tốt nhất lần sau gặp mặt là có thể lăn trên giường đắp chăn trò chuyện thuần khiết.
Chung Niệm nằm trên ghế sofa được tấm chăn bao bọc thật chặt.
Cố Tư Niên đặt túi đồ ăn lên chính giữa chiếc bàn, ngữ khí quan tâm: “Cô có muốn ăn một ít trước không?”
Chung Niệm giả vờ uể oải lắc đầu.
Diễn xuất xuất thần nhập hóa, hơn nữa “giả vờ ngã bệnh” giống y như thật. Chung Niệm thậm chí cảm thấy giây tiếp theo mình có thể đứng trên sân khấu nhận giải ảnh hậu Oscar.
Rất hiển nhiên, anh trai nhỏ đã bị lừa rồi.
“Đau lắm à?” Cố Tư Niên hơi nhíu mày, ánh mắt dừng trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch của Chung Niệm, con ngươi đen láy tựa vực sâu u tối, không nhìn thấu đang suy nghĩ cái gì.
Chung Niệm tiếp tục giả vờ yếu ớt, ngay cả đáp lại cũng không nổi, chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-menh/296005/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.