Lưu lão đạo nhai nốt miếng thịt bò kho tương cuối cùng, nhấp ngụm rượu rồi đặt chén xuống bàn. Ông lau miệng, lấy tay vuốt phần râu lốm đốm bạc để không còn dính mẩu thịt, sau đó ngồi thẳng dậy.
Lý Nhân Tâm nhìn qua bàn thức ăn, hỏi:
"Không ăn thêm chút nữa à?"
Lưu Lão đạo lắc đầu, ánh mắt chăm chú nhìn Lý Nhân Tâm đối diện:
"Đủ rồi. Ăn no rồi."
"Thức ăn bên Mộc Nam cư kia, nói thật cũng không tệ." Lý Nhân Tâm thở dài. "Ngươi ăn no thì tốt. Chỉ sợ đây là bữa ăn ngon cuối cùng của ngươi thôi."
Lưu lão đạo nhíu mày, cố đoán ý trong lời nói của Lý Nhân Tâm.
Lý Nhân Tâm phẩy tay:
"Đừng nghĩ ngợi nhiều. Không phải nói đùa. Chuyện này phức tạp lắm. Một phần ta có thể nói, nhưng cũng có phần là chuyện riêng. Ngươi cứ nghe hiểu được bao nhiêu thì nghe, còn lại không hiểu thì tự bổ não vậy.
Lão đạo vốn không hoàn toàn hiểu được ngôn từ của Lý Nhân Tâm, nhưng vẫn gật đầu. Ông biết đối phương có chuyện rất quan trọng muốn nói, mà trước đó còn cố tình để ông ăn uống thỏa thích.
Lưu lão đạo cảm giác sự việc này có vẻ không đơn giản.
"Chuyện là bắt đầu từ đêm hôm đó," Lý Nhân Tâm nói. "Đêm ấy, ta bị hai tên ngu ngốc truy sát..."
Hắn bắt đầu kể, từ khi mặt trời còn chiếu ánh nắng trên ao nhỏ trong sân, lá sen xanh mướt in bóng xuống đáy nước. Đến khi câu chuyện gần xong, trời đã tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-ma/3747509/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.