Cố Nhược cố ý nghiêng người đến gần khuôn mặt Khương Tân Nhiễm nhưng cô cũng không có tâm tư cố ý câu dẫn, chẳng qua bộ dạng ngây ngốc của Khương Tân Nhiễm ngay cả mắt cũng không chớp kia rất thú vị, nên cô muốn tới gần để nhìn kỹ hơn.
Cố Nhược biết Khương Tân Nhiễm có sức hấp dẫn đối với cô, nhưng mà sức hấp dẫn của bản thân mình đối với Khương Tân Nhiễm thì cô vẫn trong giai đoạn không biết rõ. Chung quy cách đây rất lâu, hầu hết thời điểm cô đều không có cách nào kiềm chế được với Khương Tân Nhiễm, nhưng Khương Tân Nhiễm lúc nào cũng ỡm ờ.
Khoảng cách quá gần, mới vừa không chú ý một chút thì chóp mũi hai người cũng đã chạm vào nhau, đáy mắt Khương Tân Nhiễm rất sáng, đôi mắt trong suốt phản chiếu gương mặt Cố Nhược.
Mắt Cố Nhược quá đẹp, hốc mắt sâu và đuôi mắt hẹp dài, bình thường lộ ra vẻ đẹp lạnh lùng làm người ta có loại cảm giác khó gần, nhưng một khi hạ thấp tầm mắt nhìn thẳng như bây giờ thì lại tăng thêm một cỗ thâm tình khiến người ta muốn rơi vào.
Khương Tân Nhiễm nuốt nước miếng một cái, hỏi Cố Nhược đang nhìn cái gì.
Ánh mắt Cố Nhược chăm chú nhìn nàng sâu xa nói: "Nhìn mắt em."
Tầm mắt Khương Tân Nhiễm nhìn qua chỗ khác, "Nhìn mắt tôi làm gì."
Nhìn xem trong mắt em có tôi hay không.
Không chỉ có, mà còn chứa đầy, trong đôi mắt tròn xoe thủy chung kia, ngoại trừ Cố Nhược ra, ai cũng không vào được.
Cố Nhược rất thích thời điểm ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-luc-say-hon-em-tam-nguyet-do-dang/4652181/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.