Chương trước
Chương sau
Đám người Kiếm Si đang vây giết một con giao Long đầy ác liệt. Cả người giao long phủ kín lân phiến. Cứng như kim thiết. Đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm. Cả người giao long dài đến ngàn mét. Một cái quật đuôi cũng khiến nổ tung một ngọn núi lớn.
“Minh Đan, ta cần thêm đan dược”
“Hữu Kim Tiền, trận pháp bao giờ mới hoàn thành”
“Hắc Tử, độc của ngươi hết hạn sử dụng rồi sao”
Cả đám người đã ở đây, vây giết chặn đánh con giao long này ba ngày ba đêm. Liên tục chiến đấu, tiêu hao vô cùng lớn. Hàng trăm lọ đan dược đã được dùng. Hàng nghìn tấm phù chú đã cháy rụi rơi trên mặt đất. Mảnh vỡ pháp bảo cũng có thể tùy ý thấy khắp mọi nơi. Vài chục ngọn núi lớn nhỏ xung quanh đều đã bị san phẳng thành bình địa, nổ tung vỡ vụn. Mặt đất cháy rụi, không một ngọn cỏ. Từng chiếc hố lớn sâu hàng trăm mét hiện trên mặt đất một cách đáng sợ.
Hoa Thư Phong vẽ một bức sơn hà cầm chân Giao Long. Nhu Nhu đánh từng khúc đàn xua tan mệt mỏi, khiến giao long đinh tai nhức óc. Man Đại Lực và Bá Vương chính diện giao chiến, hắc tử một bên âm thầm dùng độc tố công kích vào điểm yếu của nó. Kiếm Si, Chiến Vô Cực, Khoái Tử Đao, Ta Kim, Ác Ma thì ở hai bên liên tục quấy rối, gây từng vết thương lớn nhỏ trên người giao long.
Cả đám người phối hợp ăn ý, khiến giao long tuy mạnh nhưng chỉ có thể đứng yên chịu đòn. Mười ba người ai cũng mồ hôi ướt đẫm cả cơ thể. Thở gấp nặng nhọc. Nhưng không hề bỏ cuộc. Đám người vẫn kiên cường chiến đấu, dù hai tay đã run bần bật vì kiệt sức.
Giao Long không cam lòng, cứ như vậy nó sẽ bị giết chết. Giao Long gầm lên một tiếng giận dữ đẩy lùi đám người Kiếm Si. Dùng sinh mạng mở ra đường máu, thoát khỏi trói buộc bay vút lên bầu trời chạy trốn.
“Đuổi theo”
Giao Long điên cuồng chạy trốn, cố gắng dùng hết tốc lực bỏ chạy. Bỗng trước mắt nó là một vị nam tử dẫn theo một con hắc hổ, và một con kỳ lân. Chỉ cần nhìn vào vị nam tử trước mắt. Nó liền cảm thấy sợ hãi, tuyệt vọng. Nó chỉ là sâu kiến, còn vị nam tử trước mắt như chúa tể, ngự trị tất cả. Giao Long sợ hãi tới mức không dám bỏ chạy, cả người run rẩy sợ hãi tuyệt vọng.
Vị nam tử ngẩng đầu. Đấm ra một quyền, cách không hàng vạn mét. Khiến giao long nổ tung mà chết.
Khi đám người Kiếm Si đuổi tới nơi, bọn hắn chỉ thấy Giao Long bọn hắn tân tân khổ khổ chém giết. Trở thành bữa ăn cho một tên nam tử, dẫn theo một con hắc hổ và một con kỳ lân. Đám người Kim Si trong lòng tràn đầy phẫn nộ. Bọn hắn là thế hệ trẻ mạnh nhất lịch sử lại có thể chịu nhục vậy sao. Lâm Vũ bọn hắn có thể nhịn vì không đánh lại. Còn tên nam tử trước mắt thì không. Bọn hắn sẽ cho tên nam tử trước mắt biết. Bọn hắn là ai. Bọn hắn là thế hệ trẻ mạnh nhất lịch sử.
Cả đám người bùng nổ linh lực, khí thế như hồng, không gì cản nổi, hét lớn lao vào tấn công tên nam tử ngu ngốc dám đắc tội bọn hắn. Bọn hắn chính là thế hệ trẻ mạnh nhất Đại Vận Thế Giới. Đừng bao giờ xem thường bọn hắn.
“Các huynh đệ, xông lên...”
“Bốp...”
“A đại ca, con giao long này vốn là chúng ta muốn tặng huynh. Huynh có vừa lòng không” “Đúng vậy, đại ca. Vừa nãy chúng ta chỉ biểu diễn cho thêm phần đặc sắc. Không có ý kiến gì khác”
Đợi khi tên nam tử rời đi, đám người mặt mũi đều đã bầm dập, hai mắt đẫm lệ nhìn nhau. Ôm lấy nhau mà khóc. Bọn hắn hận mình sinh không gặp thời. Tại sao cho bọn hắn một thân tài hoa, lại cho bọn hắn sinh vào thời đại thiên tài chỉ như cỏ rác, làm nền cho kẻ khác. Một tên Lâm Vũ quái vật thì cũng thôi đi. Đằng này lại thêm một tên quái vật còn mạnh hơn cả Lâm Vũ gấp vạn lần. Cho dù là Long Ngạo Thiên đứng trước mặt tên nam tử đó cũng sẽ bị một quyền đánh chết không có sức phản kháng. Rõ ràng tên đó chỉ là hoán huyết cảnh, cảnh giới còn thấp hơn cả bọn hắn mà lại mạnh như viễn cổ cự thú, như chúa tể ngự trị tất cả. Cho bọn hắn cảm giác sụp đổ tuyệt vọng. Quá kinh khủng.
Vô Thượng Giới, lão giả trông coi Long Ngạo Thiên cảm thấy buồn chán. Long Ngạo Thiên quá yếu, quá vô vị. Vậy phải làm sao bây giờ. Đương nhiên là phải buff, buff nhiệt tình, buff hết mình. Buff sức mạnh, buff pháp bảo, buff bất tử, buff vô địch... Lão giả cầm đũa phép trong tay, liên tục buff, buff quên trời quên đất, buff không dừng lại, buff không ngừng nghỉ. Hắn còn nhiệt tình không quên buff thêm cho những vị thiếu hiệp trẻ tuổi, lòng mang chính nghĩa sau này sẽ đi theo phò tá Long Ngạo Thiên. Buff cho bọn hắn, buff nhiệt tình, buff hết mình. Như Vân Long, Hàn Đông, Bá Vô Thiên, Hứa Vô Tâm, Tinh Không Phong, Như Nhạn, cùng vô số nhân vật khác.
Lão giả sau một hồi cầm đũa phép buff miệt mài, liền mệt mỏi thở dài ngồi trên ghế. Lúc này lão giả mới giật mình nhớ ra. Hắn quên buff trí lực cho Long Ngao Thiên cũng như các vị thiếu hiệp lòng mang chính nghĩa. Nhưng vì vừa nãy hắn buff quá nhiệt tình, mà tiêu hao quá nhiều. Bây giờ đã không thể buff thêm được nữa. Lão giả chỉ có thể thở dài. Thôi, để lần sau vậy.
Long Ngạo Thiên đang tu luyện. Bỗng mở mắt. Linh lực bùng nổ, đánh bay một khoảng trời lớn, tan thành từng mảnh. Ba nghìn chân long xông thẳng lên bầu trời gầm thét như cột sáng khổng lồ xé toạc thương khung. Cả không gian như chìm trong ánh sáng vàng rực rỡ. Yêu thú vạn dặm xung quanh đều quỳ xuống, cúi đầu sợ hãi trước khí tức kinh khủng này. Long Ngạo Thiên nắm tay, một ngọn núi lớn trước mặt cũng nổ tan thành tro bụi. Long Ngạo Thiên ngẩng mặt nhìn trời. Thiên địa như biến sắc. Long Ngạo Thiên mỉn cười. Bây giờ cho dù có gặp lại tên ác ma đeo mặt nạ sói. Long Ngạo Thiên hắn cũng có thể tự tin khẳng định. Tên ác ma đó không bằng một quyền của hắn. Hắn đã mạnh vô địch.
Không chỉ Long Ngạo Thiên, mà ngay cả những vị thiếu hiệp khác cũng liên tục đột phá. Tất cả cảnh giới đều trở lên hoàn mỹ, sức mạnh liên tục bùng nổ.
Hàn Đông mở mắt. Ba ngàn dặm xung quanh hắn đều là băng tuyết lạnh lẽo. Vân Long nhìn hàng nghìn hư ảnh viễn cổ cự thú xung quanh hài lòng mỉn cười, Bá Vô Thiên nhẹ nhàng phẩy tay, cả bầu trời chìm trong khói đen tăm tối. Hứa Vô Tâm ung dung dạo bước, mỗi một bước chân, một con yêu thú lại nổ tung mà chết. Tinh Không Phong bay vút lên bầu trời vỗ hàng trăm chiếc cánh đen kịt, đầy chết chóc. Cả không gian chìm ngập trong tử khí. Như Nhạn cầm thanh kiếm trên tay, sau lưng hắn là hằng hà sa số đao kiếm, nhiều không đếm xuể. Như Nhạn chỉ tay. Cả bầu trời chỉ còn là ánh kiếm.
“Lâm Vũ, đã đến lúc nợ máu phải trả bằng máu. Mọi thứ ngươi gây ra cho chúng ta. Đã đến lúc phải kết thúc tất cả.”
Dưới ánh chiều tà đỏ tươi như máu, một vị nam tử anh tuấn dẫn theo một con hắc hổ, cùng một con kỳ lân đang bước đi đầy tự tin in dấu trên mặt đất. Hắc Hổ lúc này mới quay ra hỏi vị nam tử trước mắt. “Đại ca, điều huynh nói là thật sao. Sau này ta sẽ trở thành vạn thú chi vương. Còn Kỳ Lân sẽ trở thành Lân Vương Đại Đế”
Vị năm tử nhìn lên bầu trời, bàn tay năm chặt kiên định trả lời.
“Đúng vậy. Ta đã đấu với Vô Thượng chín vạn kiếp. Tên vô thượng đó tên là Nhất Niệm Độc Tôn. Hắn muốn chưởng khống luân hồi, nắm sinh tử, thế gian đại đạo trong tay. Muốn bước vào cảnh giới Thần Đế trong truyền thuyết. Nhất niệm sinh vạn giới, nhất niệm diệt vạn giới. Muốn tất cả phải quỳ phục dưới chân hắn. Hắn muốn chân chính vô địch, bất tử bất diệt. Đến kiếp thứ mười, ta đã đánh bại được tên Vô Thượng đó. Nhưng hắn ta cũng chỉ là một con cờ nằm trong tay kẻ khác mà thôi. Chỉ cần mười kiếp trọng sinh ta đã đánh bại được tên Vô Thượng. Nhưng chín vạn kiếp còn lại ta đều thua bởi kẻ phía sau màn chủ mưu tất cả. Cũng may hắn không thể thoát khỏi nơi đó. Nếu không thì...”
Kỳ Lâm nhịn không được tò mò hỏi.
“Hắn là ai, Đại ca. Và nếu hắn thoát được thì sẽ ra sao”
Vị nam tử thở dài.
“Hắn tên chỉ có một chữ Ma. Nếu hắn mà thoát ra thì mọi thế gian đều sẽ bị hắn bóp vụn trong lòng bàn tay, hắn sẽ hủy diệt mọi thế giới. Không ai cản được hắn”
Lâm Vũ ngáp lên ngáp xuống, đợi Anh Tử tại điểm hẹn. Cũng không để Lâm Vũ đợi lâu. Anh Tử đã xuất hiện, trên người mặc một bộ đồ màu đen, bó sát cơ thể. Hôm nay Anh Tử còn đặc biệt trang điểm khiến dung mạo mỹ nhân càng thêm xinh đẹp, cách ăn mặc cũng vô cùng phù hợp khoe lên đường cong cơ thể đầy quyến rũ. Lâm Vũ trong lòng tiếc hận. Thân hình này đã đủ sánh vai với Hồ Mị Nguyệt, thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Hoàng Minh Đại Triều. La Mị Nguyệt thiên hạ đệ nhất mỹ nữ Long Tiên Nam. Nhưng khuôn mặt, thì chỉ có thể xem là mỹ nữ có chút tư sắc mà thôi. Thật đáng tiếc.
Anh Tử dịu dàng mỉn cười như hoa anh đào bay trong gió, chân thành nói.
“Hôm qua ta đã uống quá chén, làm Lâm huynh phải chê cười. Chuyện ngày hôm qua xin đa tạ Lâm huynh”
Lâm Vũ cũng mỉn cười, hắn đã sớm không bận tâm tới chuyện ngày hôm qua, giúp Anh Tử tìm một nhà trọ qua đêm cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
“Anh Tử cô nương không nên quá khách khí. Thời gian không còn sớm chúng ta mau đi thôi”
Anh Tử nhìn theo bóng lưng Lâm Vũ rời đi, mỉn cười xảo quyệt. Con thủy độc mãng canh gác thủy linh hoa đã sớm được nàng cho ăn Huyết Thú Đan. Bây giờ có lẽ đã bước vào thăng hồn cảnh. Nếu Lâm Vũ bước vào đó. Chắc chắn sẽ phải trải qua một trận tử chiến. Tính mạng liên tục gặp nguy hiểm như ngàn cân treo sợi tóc. Ngay vào thời khắc Lâm Vũ nguy hiểm nhất. Nàng sẽ ra tay cứu Lâm Vũ. Mỹ nữ cứu anh hùng, thật là một hình ảnh tuyệt đẹp. Sau đó là một màn diễn kịch đầy gay cấn. Nàng sẽ giả vờ cùng Lâm Vũ khó khăn chạy trốn thoát khỏi sự truy đuổi của thủy độc mãng. Ân cần chăm sóc Lâm Vũ từng giây từng phút. Nắm tay Lâm Vũ vượt qua sinh tử. Vào thời khắc Lâm Vũ khó khăn nhất, nàng sẽ luôn ở bên cạnh động viên, an ủi Lâm Vũ. Cho dù Lâm Vũ có là trái tim sắt đá cũng phải vì đó mà rung động. Vậy là bước đầu tiên chiếm được sự tin tưởng của Lâm Vũ sẽ diễn ra vô cùng tốt đẹp. Lâm Vũ sẽ phải sớm quỳ phục dưới chân nàng ha ha... Còn tại sao nàng không dùng dung mạo tuyệt mỹ của nàng, mà phải dùng dung mạo chỉ là một mỹ nhân bình thường gặp Lâm Vũ. Đương nhiên là để hạ thấp cảnh giác trong lòng Lâm Vũ, khiến Lâm Vũ càng dễ tin tưởng nàng hơn. Nam nhân trong thiên hạ. Nàng chỉ cần lướt qua là có thể hiểu thấu tâm tư của bọn hắn. Nếu Lâm Vũ là một kẻ hám sắc. Nàng đương nhiên sẽ dùng dung mạo tuyệt mỹ quyến rũ Lâm Vũ. Nhưng đáng tiếc, Lâm Vũ là một kẻ vô cùng đa nghi. Muốn khiến hắn tin tưởng là rất khó. Hơn nữa, tên Lâm Vũ này, còn là một gã thợ săn lão luyện, vô cùng thông minh, thích đùa nghịch với con mồi của mình. Cho nên sau nhiều lần suy nghĩ. Nàng đã quyết định làm con nai vàng ngơ ngác để tóm Lâm Vũ.
“Con nai vàng ngơ ngác
Đạp chết bác thợ săn”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.