Vài ngày sau sẽ là ngày lễ hội Thiên Giới được diễn ra. Lâm Vũ đã nói giúp Thiên Thiên giành giải nhất. Đương nhiên hắn phải làm được.
“A huynh, ta muốn trở thành người chấm điểm trong cuộc thi tổ chức tại lễ hội thiên giới vài ngày sau”
“Không được, cuộc thi này vô cùng quan trọng, ta không thể xắp xếp người chấm điểm cuộc thi này một cách lung tung”
Lâm Vũ mỉn cười, từ trong ngực móc ra một túi lớn linh thạch. Lặng lẽ đút vào tay A huynh vui vẻ nói.
“A huynh, huynh giúp ta được không. Đây chỉ là chút tâm ý, về sau sẽ có hậu tạ”
A huynh không do dự vứt túi linh thạch xuống đất, chính trực nói.
“Lâm Vũ, nể mặt công chúa Thiên Thiên. Ta không so đo với ngươi. Cả đời ta không bao giờ làm chuyện trái lương tâm, sống trong sạch không gian dối. Ngươi đừng vọng tưởng nữa”
Lâm Vũ nhìn túi linh thạch bị vứt trên mặt đất, không nhịn được hỏi.
“Thật sự không được sao”
A huynh không do dự trả lời.
“Đúng vậy, ta sẽ không bao giờ làm những chuyện bỉ ổi như vậy, ngươi bỏ cuộc đi”
“Bốp”
“Ngươi...”
“Bốp”
“A Lâm huynh, ta chợt nhớ ra vẫn còn một vị trí trống. Vừa hay Lâm huynh lại là người tài đức vẹn toàn. Không biết Lâm huynh có thể nể mặt ta, làm người chấm điểm trong cuộc thi tổ chức tại lễ hội thiên giới vài ngày sau được không”
Lâm Vũ khuôn mặt tràn đầy khó xử, do dự nói.
“A huynh, ta sao có thể đảm đương trọng trách quan trọng như vậy. Huynh vẫn nên tìm người khác thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-lo-thanh-than/1187379/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.