Những lời cô nói chắc giống lời một người mẹ dạy dỗ đứa con trai lỡ lầm đường lạc lối. Nên chỉ một giây sau, cô thấy ánh mắt Huỳnh Nguyên dịu lại. Anh ta buông cổ váy. Rồi bất ngờ quỳ xuống trước mặt cô. 
“Vợ à! Anh biết lỗi rồi! Em tha thứ cho anh nha!” Anh ta ngước mặt nhìn cô, ánh mắt chân thành cấp độ hết số đưa bàn tay phải lên: “Anh thề từ nay không bao giờ gái gú nữa! Nếu tái phạm…anh làm anh trai em!” Thấy cô khẽ nhếch bên môi, anh ta hấp tấp đổi lại: “À không! Anh làm con em!” 
Phương Kiều thật không còn lời nào để nói. Cô lui ra sau hai bước, nghiêm túc khước từ: "Xin lỗi, tôi không muốn làm mẹ đứa con trai vừa gia trưởng, bảo thủ vừa ích kỉ như anh! 
Đêm đã dần khuya, tôi rất mệt! Anh mau về với vợ con anh đi! 
Nếu thâm tâm còn vương chút tình nghĩa cũ thì hãy kí đơn đồng thuận ly hôn!" 
Nói xong, cô mạnh mẽ bước đi. 
Cứ ngỡ anh ta đã nghe hiểu rõ ràng ý định của cô. Cứ tưởng anh ta đã ngộ ra lỗi lầm và biết dừng lại. 
Khi bàn chân phải chuẩn bị bước vào bên trong cổng. Chỉ còn một bước nữa thôi, cô sẽ khóa lại cánh cửa ngăn đôi hai người không cùng chung bước, chung đường, chung hướng. 
Ai mà ngờ… 
“Anh không ly hôn!” Huỳnh Nguyên lao tới ôm chặt lấy cô từ phía sau. Anh ta vùi mặt vào mái tóc cô hít hà mùi hương dịu dàng của vợ rồi kiên quyết: “Có chết anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-kim-cuong-khong-hoan-hao/3393315/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.