Chiếc bút gãy làm đôi.
"Cậu đền cho tôi..." Tiến Thành giơ lên hai bàn tay: "Mười triệu! Tôi mới gom tiền mua luôn!"
Huỳnh Nguyên mặt đỏ như gà chọi, tràn đầy khí tức, giật luôn tai nghe bluetooth ném thẳng vào thằng bạn thân chơi ác.
"Cậu có còn là thằng Thành bạn tôi không?"
"Còn!" Tiến Thành nhìn thẳng vào mắt Huỳnh Nguyên đọc hai câu thơ chế lại trong 'Truyện Kiều' của cụ Nguyễn Du mà anh thích.
"Trăm năm Thành vẫn là Thành
Chữ Th đi trước, vần ành theo sau." Thật ra làm gì có vần 'ành'? Anh muốn đọc vậy cho nó liền vần, hợp niêm luật gì gì đó.
"Cậu đang chọc điên tôi hử?" Huỳnh Nguyên bước tới nắm lấy cổ áo Tiến Thành.
"Tôi không ngu đi chọc điên bác sĩ! Lỡ tôi đau ruột thừa, cậu lại cắt mất ruột già của tôi thì sao?"
"Tiến Thành!" Huỳnh Nguyên thét lên.
"Không đùa với cậu nữa! Chúng ta nói chuyện nghiêm túc đây!
Cậu ngồi đi!" Tiến Thành chỉ tay vào chiếc ghế đối diện.
"Tôi không ngồi!"
"Vậy cậu nghe tôi nói! Tôi là luật sư đại diện vụ án xin ly hôn của Lý Phương Kiều.
Cậu thứ lỗi cho, nghề luật sư đôi khi không vị nể tình thân! Đã mở Văn phòng luật là phải hành nghề.
Thật tình lúc đầu tôi không biết Phương Kiều là vợ cậu. Lỡ nhận án rồi thì phải hoàn thành nhiệm vụ.
Cuộc hôn nhân này, tôi nghĩ cậu nên dừng lại. Đồng ý ký đơn, trả tự do cho cô ấy! Bởi, chính cậu mới là người phá nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-kim-cuong-khong-hoan-hao/3393310/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.