Dĩ nhiên Phương Kiều rất muốn người ta bảo vệ. Nhưng rốt cuộc đây là chuyện riêng của vợ chồng cô, không liên quan gì đến người ngoài. Lôi kéo người không liên can dính dáng, cô sợ sẽ làm Huỳnh Nguyên hiểu lầm rồi đổ ngược tội ngoại tình vào cô.
"Sống theo pháp luật, tôi tin anh ta cũng hiểu điều đó?"
"Vậy hà cớ gì chị phải chạy trốn?"
Phương Kiều bị dí vào thế bí. Cô nhanh trí: "Tôi không chạy trốn. Chỉ là tôi chưa chuẩn bị tâm lí!" Hơn ai hết Phương Kiều rất hiểu tính khí của chồng. Anh ta có tính sở hữu rất mạnh. Phàm thứ gì đã nằm trong tay, ngoại trừ anh ta chán vứt đi. Còn không thà tự tay hủy đi vật mình thích chứ kiên quyết không buông cho kẻ khác được lợi.
"Vậy bây giờ chị định như thế nào?" Tiến Phát vừa sắn tay áo giúp cô quét dọn lại căn phòng vừa hỏi.
"Đợi luật sư Thành thu thập đủ chứng cứ có lợi, tôi làm ván bài ngửa rồi kết thúc tất cả!"
Tuy nhiên, việc thu thập thêm chứng cứ còn chưa đâu vào đâu. Vì Huỳnh Nguyên dạo này lo tìm kiếm tung tích của vợ nên không nhàn rỗi để ý đến ả nhân tình.
Suốt mấy ngày nghỉ phép anh ta rong rủi từng con phố, từng cửa hàng quần áo và ngầm theo dõi nhà cha mẹ vợ. Nhưng Phương Kiều như cánh chim biệt dạng giữa trời đông.
Chiều nay, đài báo có không khí lạnh tràn về. Gió bấc thổi mạnh quất vào mặt từng luồng lạnh buốt. Huỳnh Nguyên hai tay nhét túi quần, tựa cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-kim-cuong-khong-hoan-hao/3393303/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.