Mặt trăng mọc lên, tất cả đều yên tĩnh.
Lâm Vân Khởi ăn no uống đủ an tâm ngủ.
Xương chó không dám khiêu khích uy nghiêm của Bạch Từ nữa, ngoan ngoãn rụt cổ về.
Thân là thành viên của tiểu đội đặc thù, La Bàn Thất còn đang làm báo cáo, nhất định không được ngủ ngon.
"Giống như dự đoán, thức ăn của Liễu Phàm sẽ làm cho tinh khí trong cơ thể người tiết ra ngoài, hắn ta sẽ nhân cơ hội hấp thu. Điều đáng chú ý là những thực phẩm này đều không có tác dụng với Lâm Vân Khởi."
"Quá kỳ diệu! Tôi nghi người này là Tỳ Hưu chuyển thế, chỉ vào chứ không ra." Một đồng nghiệp nói.
Khoé miệng La Bàn Thất giật giật, nghĩ hôm nay Lâm Vân Khởi ăn nhiều nhất nhưng không cho Liễu Phàm chút tinh khí nào làm cho hắn ta không tìm được lời nào để phản bác.
Nhiếp Ngôn mở miệng cắt đứt phỏng đoán vô nghĩa, để La Bàn Thất tiếp tục nói.
"Lâm Vân Khởi làm cho người ta có cảm giác rất kỳ lạ." La Bàn Thất nhíu mày. "Nhìn qua thì thấy cậu ta ngây thơ không biết gì nhưng tôi luôn cảm thấy không đơn giản như bề ngoài."
"Ồ?"
"Lâm Vân Khởi như đang đề phòng Liễu Phàm."
Khi nói những lời này, La Bàn Thất cũng có vài phần không xác định, một người thật sự phải cảnh giác thì sẽ không dễ dàng ăn đồ đối phương cung cấp.
Nhiếp Ngôn cúi đầu, nhẹ nhàng vặn nắp bút trong tay, không biết đang suy nghĩ cái gì, một lát sau nhìn về phía một thành viên khác: "Bên phía nhóm chuyên gia thì sao?"
"Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tri-dac/246625/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.