Lúc trợ lý gõ cửa, Tô Nghi còn đang bị Hứa Nhược Tinh đè nặng, đầu lưỡi là hơi thở thơm ngọt từ rượu trái cây, đôi tay Tô Nghi ôm cổ Hứa Nhược Tinh, nửa dựa trước ngực, Hứa Nhược Tinh buồn cười: "Chị muốn đi mở cửa."
Ừm một tiếng, buông Hứa Nhược Tinh ra, nhân lúc người kia đứng dậy liền nhanh chóng hôn lên môi một cái. Hứa Nhược Tinh muốn cười, nhịn xuống, sửa sang lại xong đi mở cửa.
Tô Nghi xách theo rượu lắc mình vào phòng nghỉ bên cạnh.
Phòng nghỉ trang trí đơn giản, liếc mắt liền có thể nhìn thấy tất cả, bình thường Hứa Nhược Tinh dùng để nghỉ ngơi, lần trước dấu vết hai người một trận cuồng nhiệt đều bị quét tước sạch sẽ. Tô Nghi dựa ngồi ở mép giường, nghe bên ngoài tiếng nói chuyện phiếm không rõ ràng lắm.
Trước kia, cũng có thời khắc như vậy.
Cô tránh ở một góc nào đó trong nhà, trộm nghe Bùi Y Nhiên cùng Tô Trường Hòa cãi nhau, cô không dám tiến lên khuyên can, chỉ dám yên lặng tránh ở trong phòng, nghe bên ngoài tiếng cãi vã nhau càng lúc càng lớn.
Nghe được Bùi Y Nhiên nói hối hận khi sinh ra cô, nghe được Tô Trường Hòa nói không cần thì tặng cho người khác nuôi, nghe được như vậy làm cả người cô phát run, ngồi xổm dưới đất, ôm hai đầu gối.
Hiện tại những ký ức đó, ở trong nháy mắt rõ ràng như vậy, nhưng cô đã không còn cảm thấy đau khổ đến thế.
Tô Nghi ngồi ở mép giường, nhấp một ngụm rượu trái cây, hương vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3617708/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.