Tô Nghi nghe được Lê Thần nói uống rượu xong phát điên, theo bản năng nhìn về phía Hứa Nhược Tinh.
Hứa Nhược Tinh vẫn nhìn Lê Thần, không nói chuyện.
Tô Nghi nhỏ giọng hỏi: "Uống rượu phát điên sao?" Quay lại nhìn chằm chằm Lê Thần: "Chị sao?"
Lê Thần đau đầu: "Ừm."
Giọng Tô Nghi càng nhỏ: "Vậy chị đã ngủ với dì rồi sao?"
Nói chưa hết lời Hứa Nhược Tinh che lại miệng Tô Nghi.
Lê Thần cũng ngẩng đầu nhìn hai người, hiển nhiên không quá hiểu được vì cái gì Tô Nghi sẽ cảm thấy phát điên là cùng nhau ngủ? Nhưng nhìn dáng vẻ Hứa Nhược Tinh che lại miệng cô ấy...
Đánh giá hai người không ít lần 'uống rượu'.
Cô ho khan một tiếng: "Chỉ là uống rượu xong mất kiểm soát chút thôi."
Hứa Nhược Tinh không nhẹ không nặng ừm một tiếng, trong giọng nói có ý vị sâu xa.
Lê Thần làm bạn tốt nhiều năm, sao có thể nghe không hiểu, cô liếc mắt nhìn Hứa Nhược Tinh rồi cúi đầu ăn sủi cảo, mặt đều sắp vùi vào trong chén.
Cũng giống như Lê Thần hiểu Hứa Nhược Tinh, Hứa Nhược Tinh cũng rất hiểu Lê Thần. Nếu chỉ là cơn say tầm thường thì làm sao đáng giá cô ấy hiện tại 'hồi tưởng' lâu như vậy? Nhưng tính tình của Lê Thần là tuyệt đối sẽ không dám mạo phạm Tô Ngộ Nhiễm, nhiều nhất là... ôm, hôn môi.
Trong phòng khách không khí có chút xấu hổ, ba người đều có suy nghĩ của riêng.
Tô Nghi bị Hứa Nhược Tinh che lại, chậm rãi kéo xuống tay Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3615441/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.