Hứa mẹ không biết Hứa Nhược Tinh đang nói cái gì, bà hỏi: "Cái gì, có ý gì? Con đêm nay làm sao vậy?"
Một chút đều không bình thường, Hứa Nhược Tinh tốt nghiệp xong luôn luôn chín chắn ổn trọng, làm chuyện gì đâu vào đấy, làm phòng bừa bãi thành như vậy vẫn là lần đầu tiên. Trạng thái tinh thần này, cũng không giống như thực sự ổn.
Hứa Nhược Tinh cố bình tĩnh: "Mẹ, con không sao."
Hứa mẹ có chút không tin: "Con đừng làm loạn đi, mẹ đi rót chén nước cho."
Nói xong muốn đi, Hứa Nhược Tinh lại theo ra tới: "Mẹ, con phải đi về."
"Hiện tại? Đêm nay đừng trở về, con như vậy còn có thể lái xe sao?"
Đôi mắt Hứa Nhược Tinh đỏ lên, cô lắc đầu, khẳng định nói: "Phải đi về, Tô Nghi còn đang đợi con."
Hứa mẹ dừng một chút: "Mẹ đưa con về nha?"
"Không cần, con tự lái xe trở về."
Hứa mẹ theo sát, sợ cô thay đổi quyết định, lại lo sợ: "Con thật sự có thể lái xe? Không được thì để ba con đưa con trở về? Nhược Tinh, con không sao chứ?"
"Con không có việc gì, đột nhiên biết một chút chuyện, có chút không kịp thích ứng."
Hứa mẹ kéo tay cô: "Chuyện có lớn đến đâu còn có ba mẹ bên cạnh, không chịu được ba mẹ giúp con gánh vác, đừng quá vất vả."
Nghe vậy thấy hốc mắt không tự chủ mà nóng lên một ít.
Cô đột nhiên nghĩ đến Tô Nghi ngày đó hỏi: "Cha mẹ chị có hay cãi nhau không?"
"Sẽ không."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3572051/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.