Thực xin lỗi ai? Cô sao? Hứa Nhược Tinh ngồi ở trên giường nhìn ra cửa, cô thiếu chút nữa bật người dậy chạy đến bên Tô Nghi, sớm muộn gì cũng bị Tô Nghi làm cho tức chết.
Di động ồn ào, không ngừng vang, Hứa Nhược Tinh nhíu mày, nghiêng đầu nhìn, là điện thoại mẹ gọi tới. Nhắm mắt lại, vài giây sau mới hít thở bình thường, tiếp điện thoại.
Đầu điện thoại bên kia là giọng mẹ cô: "Nhược Tinh, gần đây có rảnh về nhà không?"
"Làm sao vậy ạ?"
"Chân ba con bị trật, nằm trên giường vài ngày, mẹ sợ công việc con bận nên không nói cho con, hôm nay ba con hỏi tới, con nếu có rảnh cuối tuần trở về nhìn xem."
Hứa Nhược Tinh nghe xong kéo kéo áo ngủ: "Bị trật từ lúc nào vậy mẹ?"
"Mấy ngày hôm trước." Mẹ cô nói: "Không phải rất nghiêm trọng, con đừng quá lo lắng."
"Như thế nào không nói cho con? Chân trật nói cho con biết bộ rất khó sao? Ba mẹ bệnh cũng không nói cho con?"
Một người hai người, đều thích lừa gạt cô như vậy sao?
Vốn dĩ cô đã rất bực mình, nghe được mẹ nói liền không khống chế được cảm xúc, hít sâu bình tĩnh vài giây mới nói tiếp: "Thực xin lỗi mẹ, một lát nữa con về nhà."
Mẹ cô đột nhiên không nhiều lời, chỉ là đồng ý: "Haizz, vậy trên đường lái xe chậm một chút."
Hứa Nhược Tinh buông di động, bực bội như vậy đều không giống cô, trước kia chê cười tính tình Lê Thần dễ dàng nổi nóng, không nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3572045/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.