Hứa Nhược Tinh tiến thoái lưỡng nan, trước mặt là gương mặt Tô Nghi đang mỉm cười, sát lại gần, hàng mi dài rõ ràng, có thể thấy được từng sợi mi dài cong vút, đáy mắt màu xám nhạt, phản chiếu ra gương mặt của cô hiện tại.
Khó hơn so với bàn bạc mười vụ làm ăn.
Khó hơn so với quyết định mở một trăm show diễn thời trang.
Cô cảm giác nghẹn trong cổ họng, cô nắm tay, vừa định mở miệng, cửa phòng vệ sinh có người vào nên có tiếng động mở ra, tiến vào là ba bốn người vừa ăn cơm xong. Hứa Nhược Tinh thấy họ đến gần liền kéo Tô Nghi lại. Tô Nghi dán ở trên người cô, nhân lúc mấy người đó đi vào phòng khác, Hứa Nhược Tinh hôn một cái lên má Tô Nghi.
Tức khắc cứng người tại chỗ.
"Vợ ơi, chị đang lo lắng sao."
Hứa Nhược Tinh nhìn cô ấy, lấy lại bình tĩnh, biện minh: "Không phải lo lắng."
Tô Nghi bật cười: "Còn nói không lo lắng, tay chị bám vào em đau quá."
Cô cúi đầu, nhìn thấy vừa mới kéo Tô Nghi lại đây, bắt lấy cổ tay Tô Nghi, còn không có buông ra, chỗ cổ tay hiện lên một vòng vệt đỏ nhàn nhạt do vừa rồi bị cô nắm chặt quá.
Hứa Nhược Tinh vội buông tay ra, Tô Nghi lại cười càng vui vẻ.
Hai người không ở phòng vệ sinh thêm một phút giây nào, quay trở lại phòng ăn.
Lam Lâm đang cúi đầu ăn cơm, thấy hai người trở về thì nâng đầu quét mắt một cái, phát hiện Tô Nghi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3571999/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.