Lúc Tô Nghi rời đi công ty không phải thực vui vẻ.
Hứa Nhược Tinh nhìn bóng dáng cô rời khỏi, im lặng một lát mới xoay người về công ty.
Cổng lớn đối diện với khách sạn, Bùi Y Nhiên đứng ở nơi đó, trên tay kẹp một điếu thuốc, nhợt nhạt hút một ngụm, sương khói lượn lờ, trợ lý bà nói: "Hứa tổng vẫn không trả lời điện thoại."
Ngón tay Bùi Y Nhiên mảnh khảnh phủi phủi khói bụi, quay đầu: "Đã biết, trở về đi."
Trợ lý xách theo túi đi theo phía sau bà, Bùi Y Nhiên xuống lầu nhìn thấy Tô Nghi đang đứng nói chuyện với đồng nghiệp. Đồng nghiệp của cô cũng đến khách sạn này ăn cơm, Tô Nghi vừa đi đến bên xe, Hoàn tỷ giúp cô ấy kéo ra cửa xe, hỏi: "Cùng Hứa tổng ăn cơm xong rồi sao?"
Tô Nghi gật đầu: "Dạ."
Trong xe có hai đồng nghiệp thăm dò: "Tổ trưởng, tình cảm giữa chị và Hứa tổng thật ân ái quá đi! Tới nơi này ăn cơm phải cùng nhau ăn, vừa rồi chúng ta nên bảo Hứa tổng đến."
Ước chừng tính tình của Tô Nghi có chút chuyển biến, đồng nghiệp của cô cũng đi theo nói giỡn. Tô Nghi nghe được lời này mới vơi bớt cảm xúc không vui vừa rồi, nói: "Chị ấy rất bận, không ra được."
Nói xong cười cười.
Cô cười rộ lên, thực ngọt ngào.
Bùi Y Nhiên bước vào, ngồi ở trong xe, nhìn phía trước Tô Nghi đang cười. Từ khi sinh ra, Tô Nghi là đi theo bà ngoại, tính tình bà ngoại rất thân thiện, gặp người liền cười. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3571989/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.