Tô Nghi liên tiếp gửi ba tin nhắn, lúc ra khỏi thang máy mới nhận được, Tô Nghi hỏi cô đi nơi nào, Hứa Nhược Tinh nhìn Hà Khúc đã được trấn an, nói với Tô Nghi: "Chị lập tức liền trở về."
Cô tắt điện thoại, nhăn mày lại, nhìn về phía Hà Khúc: "Đi thôi, chị đưa em trở về."
Quần áo Hà Khúc bị gió thổi dán ở trên người, gầy trơ cả xương, cô ấy hơi gật đầu, hai bảo vệ theo các cô xuống thang máy, Hứa Nhược Tinh gửi tin nhắn cho Lê Thần: "Người xuống dưới rồi, cậu liên hệ với cảnh sát và Cừ tổng, cùng bọn họ nói chuyện một chút về tình hình."
Lê Thần cũng không gọi điện thoại lại đây, gửi tin nhắn: "Đã biết."
Hứa Nhược Tinh rời khỏi khung chat với Lê Thần, mở ra danh bạ nhìn đến số điện thoại của mẹ Tô Nghi, im lặng thật lâu.
Bảo vệ nói: "Hứa tổng, tới rồi."
Cô hoàn hồn: "Vất vả."
Nói xong dẫn Hà Khúc trở lại bên xe.
Tô Nghi thấy nhiều người qua lại cảm giác rất kỳ quái, nhìn về phía Hứa Nhược Tinh.
Hứa Nhược Tinh nói với Hà Khúc: "Em ngồi phía sau, chị đưa em về nhà trước."
Hà Khúc gật đầu, trạng thái vẫn hơi thất hồn lạc phách, không phải rất có tinh thần.
Hứa Nhược Tinh trông dáng vẻ như vậy lại gửi tin nhắn cho Lê Thần: "Bảo bạn của Hà Khúc chờ ở cửa, vài ngày tới ở bên cạnh Hà Khúc."
Biết ý của Hứa Nhược Tinh, Lê Thần gửi tới: "Đều đã liên hệ xong rồi."
Hứa Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3571981/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.