Hứa Nhược Tinh bị hôn cho ngây ngốc, cánh môi mềm mại cọ qua gương mặt, giống như chiếc lông vũ, vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng, còn mềm mại, tới gần cô ấy mùi hoa tràn ngập tản ra, bao quanh vây lấy cô, quanh thân đều là hơi thở của Tô Nghi.
Lần đầu tiên cảm thấy, hương vị này nồng đậm như thế.
Cô không dám hít sâu.
Tô Nghi lại chẳng hề để ý, cô hôn xong cúi đầu nhìn Hứa Nhược Tinh nói: "Sáng mai phải lấy máu, em buổi tối không thể ăn cái gì, cũng không thể uống nước, vừa mới hộ lý nói, em có thể tắm rửa, nhưng em không có quần áo để tắm rửa...."
Thanh âm chợt xa chợt gần, Hứa Nhược Tinh tựa hồ nghe hiểu được, lại tựa hồ chưa nghe không hiểu được chuyện gì.
Tô Nghi thỏ thẻ: "Vợ ơi?"
Vẫy tay ở trước mặt cô lung lay: "Chị suy nghĩ cái gì?"
Hứa Nhược Tinh hoàn hồn, phản ứng rõ ràng trì độn, vừa mới bị hôn nên làn da hồng hồng sáng quắc, nhàn nhạt màu đỏ, cô chỉ trang điểm nhạt, nhìn kỹ, vẫn là có thể nhìn ra tới, chỉ là cúi nhẹ đầu, để sợi tóc che lại non nửa bên mặt, không để Tô Nghi phát hiện, cô hỏi: "Em vừa mới nói cái gì?"
"Em nói không có quần áo để tắm rửa." Tô Nghi nói: "Vừa nãy thấy dưới tầng có cái siêu thị nhỏ, em đi mua chút đồ."
Hứa Nhược Tinh gật đầu: "Được."
Tô Nghi cầm di động, nhìn Hứa Nhược Tinh không nhúc nhích, nghi hoặc: "Chị không đi cùng em sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-tham-niem/3571971/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.