"A a! Đau quá ô... Không cần đâm nơi đó!" Đoan Nghi đau thốn tận cùng bên trong bụng dưới hét lên.
Tử cung va chạm liên tục với đại quy đầu, cả cây côn thịt hung tợn như muốn nghiền nát vách tường non mềm, côn thịt xâm nhập âm đạo nàng lại lớn thêm vài phần. Cho dù Tú có dừng động tác cắm rút mà để nguyên côn thịt trong âm đạo Đoan Nghi cũng đủ làm nàng khó chịu khóc kêu.
"Nơi nào? Nơi này sao? Vách thịt bên trong âm đạo của em cũng thật non mềm, nếu anh đâm nhiều chút nữa, nhỡ đâu hỏng thì sao?" Gương mặt nam nhân cười đầy trêu chọc, như muốn đem cả hai tinh hoàn cùng căn côn thịt thô to giữa háng nhét hết vào trong cơ thể thiếu nữ, hạ thân hai người gắt gao liên kết, chỉ để lại túi tinh hoàn ướt đẫm bên ngoài, Tú sẽ tận lực tận hưởng nàng Đoan Nghi xinh đẹp.
"Bé yêu, lỗ thịt non của em mút côn thịt thật thoải mái, sau này khi anh có nhu cầu cũng phải dạng chân mở lỗ thịt để anh cất chứa côn thịt cho tốt nhé." Tú cười nói.
Đôi môi hồng hồng của nàng cùng miệng âm đạo bên dưới sưng đỏ giống nhau, đều như đóa hoa diễm lệ nở rộ, làm Tú không cầm lòng được cúi xuống mút môi nàng cho đến khi nếm được vị ngọt cậu mới buông thiếu nữ sắp tắt thở ra.
"Tới đây, nói cho anh nghe, côn thịt của anh có lớn hay không? Có cứng hay không?" Tú gằn từng tiếng.
Khuôn mặt của Đoan Nghi trắng bệch, chân nàng lần nữa bị Thiên Tú tách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-noi-song/582503/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.