Thiên Tú khéo léo tách chân Thảo Nguyên để nằm lọt vào giữa. Nàng ý thức chuyện gì sẽ đến nhưng giờ đây trái tim đã trao trọn cho người yêu, thân xác này chỉ còn là hư vô trống rỗng. Những đòi hỏi của thể xác đang phát tín hiệu rần rật từ nơi ấy, báo cho nàng biết không thể dừng lại được nữa.
Cô bé tự dạng chân vòng lên quấn lấy mông Tú, côn thịt cương cứng chỉa vào đường chẻ đang sũng ướt. Thiên Tú đẩy nhẹ, quy đầu căng tròn lọt vào bên trong, cặp môi âm hộ phồng lên ngậm lấy. Thảo Nguyên rên ư ử trong họng khi cảm nhận chân thật cái vật to cứng đang làm cho cửa mình nở rộng.
Nàng run người khi côn thịt của người yêu trườn chậm bên trong âm đạo. Cảm giác đau thốn khi quy đầu ấn vào cái lỗ nhỏ trên màng trinh. Thảo Nguyên khẽ uốn éo hạ thể né tránh nhưng không kịp nữa, Tú đã thúc vào mạnh hơn, quy đầu côn thịt lụi sâu xé toạc lớp màng mỏng mà nàng đã cố công gìn giữ.
"Ôi đau... đau quá anh ơi..." Nàng hét lên khi cơn đau bên trong âm đạo trỗi dậy đột ngột.
Nước mắt dâng trào lăn trên đôi má ửng hồng. Đời con gái thế là hết, nàng không tin là mình đã không thể vượt qua cám dỗ của nhục cảm, nàng đã thất thân với người con trai mới tiếp xúc chưa được tháng.
Thảo Nguyên nghiêng đầu né tránh nụ hôn đang chực chờ giáng xuống, Tú mơn trớn vành tai, lả lướt trên triền cổ của cô bé. Động tác âu yếm mê đắm đã đốt cháy thành tro
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-noi-song/582491/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.