"Sắp đến lúc cô biểu diễn rồi, cô không đi dặm lại phấn, điều chỉnh trạng thái bản thân một chút đi à? Phải dùng trạng thái sung mãn nhất cùng sự nhiệt tình như khi múa cột để chọi lại sự khiêu chiến của Lan Oanh chứ." Thiên Tú vẫy vẫy tay nói với Thảo Nguyên.
"Anh… có được không đấy?" Thảo Nguyên không xác định hỏi.
"Trong từ điển của con trai không có hai chữ "không được"." Tú khẳng định chắc nịch.
Thảo Nguyên cũng chẳng biết làm sao, chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống, cứng rắn buộc nó đứng dậy.
Cô nàng liếc mắt nhìn Lan Oanh đang nhảy ở giữa đám đông. Không thể không nói, kĩ thuật nhảy của cô ả này gần như hoàn hảo, lại thêm giai điệu tuyệt đẹp do gã Phi công tử thổi lên, cô ả đã thể hiện cả âm nhạc lẫn cái đẹp một cách vô cùng nhuần nhuyễn. Có điều Thảo Nguyên cũng rất tin tưởng vào bản thân, chỉ hy vọng có một sự hợp tác tốt từ đồng bạn.
Nàng thật nghe lời Thiên Tú đi dặm lại phấn, chuẩn bị chiến đấu tới cùng với Lan Oanh. Trong lúc đó Thiên Tú rốt cục cũng có thời giờ chờ "món hàng" từ Thôi Phán Quan. Lát sau Thảo Nguyên xinh đẹp kiều diễm vừa trang điểm lại trong nhà vệ sinh bước ra tới chỗ cậu thì đúng lúc "món quà" của Thôi Phán Quan bay tới, là một tiểu quỷ. Thiên Tú lệnh cho nó nhập vào mình.
Mặc dù là một tiểu quỷ ngậm chìa khóa vàng từ lúc sinh ra nhưng sau này cũng rất cố gắng, nào là thạc sĩ tiến sĩ, thậm chí còn hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-noi-song/582486/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.