Hôm nay Thảo Nguyên vận một bộ váy áo đeo đai trắng tinh, cổ áo thấp vừa đủ, chỉ lộ ra khe rãnh chút xíu, còn bị một sợi dây chuyền kim cương chói mắt cướp hết phong cảnh. Hai cánh tay sen trắng bóc, búi tóc cao cao, khuôn mặt hơi thoa phấn, tổng thể thoạt nhìn cao quý thánh khiết, hệt như một bông sen tuyết trắng ngần lung linh nở rộ trong tuyết trắng.
Thấy Tú nhìn chằm chặp mình, không nhịn được che miệng nhỏ, lúc nãy nhất thời kinh ngạc bật thốt lên lời trong lòng, cũng không nhịn được nhớ tới nụ hôn đó.
Cô trợ lý nhìn thấy Thảo Nguyên như nhìn thấy Bồ Tát, vút một cái trốn ra đằng sau nàng ấy, vươn tay chỉ vào Thiên Tú, sợ hãi muôn vàn nói: "Quỷ, tổng giám đốc, có quỷ!"
"Anh ta chẳng qua là một kẻ kinh doanh bể tắm kiếm sống, không có gì đáng sợ cả." Thảo Nguyên vỗ tay nàng ta, trong lòng có chút ngượng ngùng. Lần trước ở biệt thự của cô nàng, sau khi Thiên Tú rời đi cô nàng vẫn đắm chìm trong mộng tưởng vì thần thái lạnh lùng, tích cách ngang tàng của Thiên Tú. Khuôn mặt đỏ bừng có chút mất hồn mất vía khi nhớ đến nụ hôn lúc đó.
Hôm nay cô nàng không ngờ rằng Thiên Tú sẽ tìm tới cửa khiến tâm tình cô nàng trở nên phức tạp, ngay cả bản thân cô nàng đều không rõ. Hiện giờ đối mặt với Tú càng khiến cô nàng khó xử, may mà hai gã bảo vệ rất tận chức trách, ngăn trước tầm nhìn của họ, khiến tinh thần Thảo Nguyên có thể hòa hoãn lại.
Đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-noi-song/582476/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.