"Hai người..." Thiệu Tử Long kinh ngạc kêu lên, "Không phải là vẫn chờ bên ngoài đến giờ đấy chứ?"
"Hai người ở trong đó làm cái gì?" Ngụy Đông Đình tức giận hỏi.
Thiệu Tử Long khịt mũi nói: "Chúng tôi à... cùng Tiêu Dao nói chuyện phiếm chút thôi."
"Nói nhăng nói cuội, hai người thì có chuyện gì để nói?" Ngụy Đông Đình mắng.
Tôi liếc thấy vẻ mặt Tào Quân Vũ nhăn nhó như cắn phải khổ qua thì cười thầm giả vờ ngáp dài nói: "Buồn ngủ quá! Đúng là không có gì để nói cả. Chúng tôi cũng mệt mỏi một ngày rồi, cũng muốn đi ngủ từ sớm, nhưng Tiểu Dao nhàm chán nên giữ chúng tôi ở lại nói chuyện...", tôi nói đến đây thì ngưng lại cười trừ "...cũng không còn cách nào khác a!"
"Hừ.. .vô liêm sỉ...thật sự há miệng nói quàng nói xiên...hai người là cái thá gì mà để chị Thanh Dao giữ lại nói chuyện. Nhất định là hai người mặt dày đuổi không chịu đi!" Ngụy Đông Đình tức tối gẩm lên, lại quay sang nói với Tào Quân Vũ: "Sư huynh, đừng nghe họ nói nhảm!
Não Ngụy Đông Đình đúng là bị úng nước, hắn không nói chuyện còn tốt, nhưng vừa nói ra những lời này sắc mặt Tào Quân Vũ càng đen, lạnh lùng hỏi: "Các người ở trong đó nói chuyện gì?"
"Ố xin lỗi nhé, Tiểu Dao nói rồi, bí mật." Thiệu Tử Long lười biếng đáp.
"Còn giảo biện, hai người thì có việc gì đáng bảo mật!" Ngụy Đông Đình nạt nộ.
Tôi mỉm cười khẽ đáp: "Hay là cậu vào trong hỏi xem Tiểu Dao có nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-gian-de-nhat-cam-ky/3731110/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.