Chương trước
Chương sau
Tửu Quỷ tức giận kêu gào: "Ngươi muốn bắt bẻ ta phải không? Được, ta mặc kệ ngươi, ngươi muốn thế nào thì cứ làm, ngươi ngồi tù cũng đừng mong ta đến thăm ngươi. Ngươi con cháu kiếp sau sau nữa, à không đúng, ta tức quá nên hồ đồ rồi, nửa đời sau ngươi đều phải ở trong ngục..."

Mười Một cố gắng nghe Tửu Quỷ lải nhải hồi lâu, thật ra hắn biết Tửu Quỷ lo lắng cho hắn nên mới nói vậy chứ không có ác ý, vậy nên cứ mặc kệ Tửu Quỷ nói.

Tửu Quỷ mắng hai câu lại uống một hớp rượu, mắng ba câu nữa lại một ngụm, có vẻ như không phải tức giận mà đang rất vui mừng nên mới uống liên tục. Đến khi bình rượu cạn, hắn mắng cũng đã mồm đã miệng rồi, cảm thấy vô cùng thư thái, lau miệng nói: "Được rồi, nể ngươi lần này ngoan ngoãn nghe mà không cãi lại, tạm tha cho ngươi. Ta nói thằng nhóc... Thằng nhóc? Ê, thằng nhóc, đâu rồi?"

"Hả?" Giọng nói Mười Một vang lên từ điện thoại.

"Vừa rồi ngươi làm gì vậy?"

''Ngủ một lát, tiện thể chờ ngươi nói xong."

"Rầm!" Tửu Quỷ lại té bệt mông xuống mặt đất, vẻ mặt nhăn nhó: "Ta nói mà ngươi lại ngủ? Ngươi là sâu ngủ sao?"

Mười Một thản nhiên nói: "Ngươi toàn nói nhảm, thay vì nghe ngươi nói nhảm chi bằng ta ngủ để lấy sức." Mười Một ngừng lại một chút, nói thêm: "Hôm qua ta tiêu hao rất nhiều thể lực."

Tửu Quỷ hoàn toàn bó tay, tục ngữ nói mạnh sợ ngang, ngang sợ giả ngu, ngươi có mạnh đến đâu, có ngang đến đâu, người ta giả khờ giả ngu thì ngươi cũng chả có cách nào.

Tửu Quỷ vỗ vỗ ngực cho xuôi cơn tức, yếu ớt nói: "Được rồi, ta sợ ngươi rồi. Ta nói này, ngươi mau mau trở lại mà giải thích, cứ tiếp tục thế này thì ta cũng không làm gì được...."

Mười Một hỏi: "Bọn họ nói như thế nào?"

Tửu Quỷ thở dài nói: "Còn có thể nói thế nào, đang bàn xem nên xử lý việc của ngươi như ra sao."

"Bọn họ định xử lý như thế nào?"

"Ai cũng có ý kiến riêng, cãi nhau từ đêm qua đến giờ vẫn chưa có quyết định."

"À."

"Ngươi à cái rắm, mau trở lại, nếu đợi quyết định xong ngươi mới về thì cũng đã muộn."

Mười Một hỏi: "Ý của ngươi như thế nào?"

"Ta? Ý ta là việc lớn hóa việc nhỏ, việc nhỏ hóa không có. Lão Liệt Hỏa thì trung lập, không có ý kiến gì. Những người khác cũng đều đang phân vân, chỉ có Thiên Hải nhằm vào ngươi. Tổ sư hắn, ta muốn đập thằng nhãi này một trận, kiếp trước ta nợ nần gì hắn sao? Chuyện gì cũng muốn đối đầu với ta. Đợi lát trở về ta nói với hắn giam ngươi lại, xem hắn có nói ngược lại nữa không."

"..."

Tửu Quỷ không kiên nhẫn, nói: "Này, ta hỏi ngươi rốt cuộc có trở về hay không? Lần này ngươi gây họa quá lớn, một mình ta không làm gì được, ngươi phải quay về giúp ta.... Mẹ nó, đây rõ ràng là chuyện của ngươi, là ta giúp ngươi mới đúng."

"Lão Tửu Quỷ." Mười Một nói: "Giờ các ngươi đang ở đâu?"

Tửu Quỷ tức giận nói: "Còn có thể ở đâu, đang ở trụ sở của tổ võ học. Hôm qua tên khốn Thiên Hải gây khó dễ cho ta lúc bàn bạc qua điện thoại, ta giận quá liền đến thẳng trụ sở của tổ võ học. Ta đứng trước mặt hắn xem hắn còn dám cãi lời ta không, nếu hắn dám cãi thì ta vả cho rụng răng."

"Trụ sở của tổ võ học? Sao lại nhiều người vậy?"

"Ừm..." Tửu Quỷ ỉu xìu nói: "Bọn họ tới để khuyên ngăn đấy."

"..." Mười Một không còn gì để nói, Tửu Quỷ quả thật rất giỏi làm loạn. Nhưng cũng nhờ hắn giả ngây giả dại cản trở đám người của Long Hồn, Mười Một mới có thể thảnh thơi đến tận giờ, nếu không thì đã bị bắt lại từ đêm qua rồi. Hơn nữa vừa rồi hắn đã cố ý cãi nhau với Thiên Hải, nếu không thì lúc này Mười Một đang bị bọn họ buộc tội rồi, có nói gì cũng không có tác dụng. Vậy nên tuy Tửu Quỷ luôn giả ngây giả dại nhưng thực ra hắn rất cẩn thận, người giấu mình kỹ nhất trong Long Hồn có lẽ chính là hắn.

Tửu Quỷ đợi mãi không thấy Mười Một nói lời nào, vội vàng gọi: "Này, sao lại không nói lời nào? Ngươi lại ngủ à?"

Mười Một: "Có điều hai ngày nay ta còn có việc phải xử lý, không thể trở về ngay. Ngươi giúp ta câu giờ thêm hai ngày."

"Ta nhổ vào, ngươi còn có chuyện quái gì nữa? Vương gia, Dương gia đều bị ngươi làm cho suy sụp, Từ Khiêm cũng bị ngươi hại cho thê thảm rồi, ngươi còn có chuyện gì cần xử lý? Muốn giết sạch nhà người ta sao?"

"Không phải. Ta muốn hóa thù thành bạn với Vương gia."

"Hóa thù thành bạn?" Tửu Quỷ vừa định mắng vài câu bỗng nhiên nghĩ tới việc gì, lập tức nói: ''Không phải ngươi muốn diệt cả nhà họ thật chứ? Thằng nhóc, ta cảnh cáo ngươi, tuyệt đối không được làm vậy. Nếu ngươi lại gây chuyện, dù ta có bỏ cái mạng già này ra cũng không giúp được ngươi."

"Không phải ta muốn diệt bọn họ, ta thật muốn hóa thù thành bạn với họ."

"Được vậy ngươi nói cho ta, ngươi định làm thế nào? Có phải định xông vào nhà người ta, để cho người ta tặng ngươi trăm viên đạn, thế là xong hả?"

"Tóm lại ngươi hãy cho ta hai ngày, hai ngày sau ta sẽ trở về."

"Không được!" Tửu Quỷ kiên quyết nói: "Nếu ngươi không nói lý do thì đừng nghĩ đến chuyện đi đâu." Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Mười Một thản nhiên nói: "Ta đi hóa thù thành bạn."

"..." Tửu Quỷ hơi tức giận: "Vậy ngươi nói xem ngươi định hóa thù thành bạn bằng cách nào? Nếu không thì ta rất khó tin rằng ngươi có thể hóa thù thành bạn."

"Ta sẽ làm được, chỉ cần hai ngày."

"Này này, ngươi đừng có cúp máy, ngươi cúp máy ta phải nói với những người kia thế nào?"

Mười Một đã trầm mặc hồi lâu, nói: "Không cần giải thích, bọn họ muốn làm thế nào thì mặc họ."

Tửu Quỷ tức giận nói: "Ngươi điên rồi phải không? Ngươi có biết tình hình đang rất nghiêm trọng không? Không những ngươi không biện hộ gì, lại còn bày trò, không lẽ ngươi muốn ở Hổ tổ cả đời?"

"Chuyện lần này ta chỉ tự vệ, Dương gia, Vương gia và Từ Khiêm ép ta trước. Hơn việc người của Dương gia bị giết cũng không phải ta làm, ta không sai, sao lại bắt ta giải thích? Nếu như Long Hồn không thể phân biệt trắng đen như vậy thì ta ở lại nó cũng chẳng để làm gì."

Tửu Quỷ vội la lên: "Thằng nhóc, ngươi đừng làm loạn.... phản bội Long Hồn còn nghiêm trọng hơn cả phản quốc, chuyện này rất lớn. Ngươi không nghĩ cho ngươi thì cũng nên nghĩ cho ta và sư phụ Thần Kiếm của ngươi. Ta chạy đôn chạy đáo để giúp ngươi không phải để ngươi nói những lời này."

Mười Một thản nhiên nói: "Không thì ngươi muốn ta làm sao? Nếu như nói ta sai thì tối đa cũng chỉ sai ở việc uy hiếp ngươi và Liệt Hỏa, nhưng mà đó là do các ngươi ép ta, ta cũng không có cách nào khác."

Tửu Quỷ thấp giọng nói: "Ngươi đừng nhắc lại chuyện này, có chuyện gì xảy ra đâu, lão Liệt Hỏa cũng không cho rằng việc đêm qua trên trời đột nhiên vang lên tiếng sấm có gì bất thường, không báo cáo lên trên. Những người khác cũng sẽ không lắm lời, ngươi đừng có lạy ông tôi ở bụi này."

Mười Một im lặng một lát, sau đó khẽ "à" một tiếng.

Tửu Quỷ thở dài, nói: "Thằng nhóc, ta đã đưa ngươi vào Long Hồn, ta sẽ không hại ngươi. Hơn nữa ngươi đừng nhìn bình thường lão Liệt Hỏa rất nghiêm khắc, thực ra hắn rất quan tâm đến ngươi. Ngươi đừng làm cho chúng ta khó xử..."

Lúc này, đồng hồ của Tửu Quỷ không ngừng rung lên, hắn nhìn đồng hồ, sau đó cười khổ nói: "Bọn họ đang giục ta rồi."

Mười Một trầm mặc một lúc sau đó lên tiếng: "Ngươi trở về đưa điện thoại ra, ta nói chuyện với bọn họ."

Tửu Quỷ lắc đầu quầy quậy, nói: "Không được, ngươi đã gây họa, không thể tự cao tự đại như vậy. Chẳng may làm cho các tổ trưởng kia có ấn tượng xấu, cho dù ngươi có mười cái miệng cũng cãi không được."

"Ngươi cứ nói ta bị thương nặng, không tiện tới đó nên mới phải nói qua điện thoại."

Tửu Quỷ ngạc nhiên nói: "Ngươi bị thương sao? Lúc đêm qua ngươi đâu có sao?"

"Ngươi thử đánh với hơn hai trăm người xem có bị thương không."

Tửu Quỷ ngẫm nghĩ, cũng hiểu Mười Một nói có lý, bốn năm người bắn nhau với hơn hai trăm người, nếu nói là không chút tổn thương thì cũng hơi khó tin. Hắn thở dài, nói: "Vậy được rồi, có điều lát nữa ngươi phải chú ý giọng điệu. Ngoài ra, tuyệt đối không được nói đến việc rời khỏi Long Hồn, lời này nói chơi với ta thì được, nhưng không được nói trước các mặt các tổ trưởng khác. Nhất là Thiên Hải, hắn mà nắm được thóp thì sẽ không bỏ qua cho ngươi."

"Biết rồi, ta biết chừng mực."

Tửu Quỷ bất đắc dĩ lắc đầu, mang điện thoại trở lại.

Khi hắn trở lại phòng hội nghị, những người khác đều vẫn còn ở đó, mấy tổ trưởng không đến và Thiên Hành cũng đang dùng video call để liên lạc với bên này.

"Đều ở đây à...." Tửu Quỷ đi vào, cười ha ha, chào hỏi mọi người.

Liệt Hỏa hỏi: "Hắn ở đâu?"

"À ờ, hắn đang...dưỡng bệnh."

"Dưỡng bệnh?" Thiên Hải cười lạnh, nói: "Đang khỏe mạnh thì dưỡng bệnh gì? Hay là sợ không dám lộ diện?"

Tửu Quỷ nhíu mày, nói: "Tên Thiên Hải chết tiệt kia, hiện giờ ta không muốn cãi nhau. Thằng nhóc kia quả thực bị thương, không tin ngươi tìm hơn hai trăm người đến đấu súng với ngươi mà xem, nếu ngươi không bị thương, lão tử cắt đầu cho ngươi làm ghế ngồi."

"Được rồi." Giọng nói của nữ nhân trung niên lúc trước Mười Một đã nghe thấy lại vang lên: "Trận chiến tối qua lớn như vậy, nếu hắn không bị thương một chút nào thì ra lại càng không tin."

Tửu Quỷ giơ ngón tay cái lên, nói: "Yêu Cơ ngươi nói rất đúng." Hắn nói xong lại đắc ý nhìn Thiên Hải. Thiên Hải bĩu môi, ngoảnh đầu sang chỗ khác, nhắm mắt làm ngơ.

Yêu Cơ? Mười Một lập tức biết nữ nhân này là ai, tổ trưởng Lang tổ Yêu Cơ. Nghe nói nữ nhân này rất có bản lĩnh, trong Long Hồn trừ Thiên Hành và Vấn Thiên đã quá cố ra nàng không nể mặt ai, khó trách nàng vừa mở miệng thì Tửu Quỷ và Thiên Hải đều im bặt.

Yêu Cơ lại tiếp tục nói: "Thế nhưng Tửu Quỷ, người của Long Hồn chúng ta cũng không dặt dẹo vậy chứ? Trừ khi hắn gãy tay gãy chân gì đấy, nếu không thì đúng là không coi chúng ta ra gì."

"Cho dù không gãy tay gãy chân nhưng cũng không khác mấy, ha ha." Tửu Quỷ cười gượng cười, chột dạ không dám nói gì nữa, vội vàng mở loa ngoài, đặt điện thoại lên bàn: "Các ngươi nghe xem hắn giải thích thế nào."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.