Sau khi đưa Ngọc Dao về đến cửa khách sạn thấy cô an toàn vào trong thì Hạ Phong mới an tâm rời đi, lúc nãy trong khi lái xe anh thấy ánh mắt cô nhìn anh có vẻ không đúng nhưng chuyện đó Hạ Phong rất nhanh gạt phăng đi. Trên đường về anh bị thu hút bởi xe bán trái cây thấy có hoa quả chua anh nhớ Ngọc Uyển hay thèm chua vào ban đêm nên đánh lái xe gọn vào lề sau đó xuống mua cho cô vài túi trái cây chua các loại.
Về đến nhà đã hơn 9 giờ tối Hạ Phong đi vào thì thấy Ngọc Uyển vẫn còn đang ngồi xem tivi thì liền hỏi.
- Em chưa ngủ sao?
- Em chưa tại hơi mỏi chân một chút, anh cứ lên trước đi lát em buồn ngủ thì sẽ tắt điện rồi ngủ sau.
-
Mẹ đâu rồi sao lại để em ở nhà một mình.
- Ba với mẹ đi ra ngoài có chút chuyện nhưng em lớn rồi mà em có thể tự ở nhà được mà.
- Đúng thật là, em ăn quả chua chứ anh để ra đĩa cho.
- Dạ, hay để em tự làm cũng được anh vừa mới đi ký hợp đồng về mà.
Mấy chuyện nhỏ này anh làm được em cứ ngồi đó anh vào trong đổ ra đĩa rồi mang ra cho.
Không để cho Ngọc Uyển đứng dậy, ngay lập tức Hạ Phong đã cầm túi trái cây vào trong đổ ra đĩa rồi mang ra cho em gái mình. Vừa đặt đĩa trái cây xuống bàn Hạ Phong đã quan tâm cho cô em gái mình.
Dạo này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3735286/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.