Ngọc Uyển nằm viện được gần 3 ngày thực sự cô không thể chịu nổi cái không khí ngột ngạt trong này nên đã mè nheo để Diệc Thần đồng ý xuất viện cho cô .
- Anh ơi .
- Hửm ? Sao thế ?
-
- Mai anh làm thủ tục xuất viện cho em nhé ? Ở trong đây ngột ngạt lắm, có khi em lại bị ốm cũng nên . Bé con cũng muốn về nhà rồi .
Ngọc Uyển vừa nói vừa làm mặt nũng nịu với Diệc Thần, anh thấy cô trưng ra vẻ mặt này dặn lòng ngàn lần không được mềm lòng nhưng thực tế lý trí anh không thắng được lời nói .
- Được rồi để mai anh làm thủ tục xuất viện cho hai mẹ con nhé . Hôm nay tạm thời tối nay ngủ nốt ở đây, về nhà ba sẽ chăm sóc hai mẹ con kĩ hơn .
Được rồi đó, bé con nghe được lời nói của anh liền biết anh chiều con nhỡ đâu sau này khó bảo .
- Bé con nhà chúng ta chắc chắn sẽ là một tiểu bảo bối mũm mĩm dễ thương .
Ngọc Uyển cũng phải bật cười với câu nói của Diệc Thần, mấy ngày sau tết rõ ràng công ty nhiều dự án ấy vậy mà anh bỏ bê hết cho cấp dưới ung dung tự tại cả ngày ở trong đây với hai mẹ con cô, đến giờ anh còn áp sát vào bụng cô nói chuyện . Ngọc Uyển hỏi thì anh bảo anh đang nói chuyện với con .
Ngủ lại một đêm nữa ở bệnh viện hôm nay Ngọc Uyển đã được xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3708565/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.