Thời gian vẫn cứ bình bình trôi qua, Ngọc Uyển đã thi vào được ngành quản trị đúng trường đại học như mình mong muốn . Vì Diệc Thần và Ngọc Uyển cùng chung ngành học nên quá trình anh hỗ trợ cô rất thuận lợi .
Hai người đã yêu nhau đến nay đã gần ba năm, thời gian gần đây Diệc Thần rất hay rủ Ngọc Uyển sang nhà anh với lý do vừa đi học vừa đi thực tập sớm anh rất mệt và rất muốn ăn cơm cô nấu . Ngọc Uyển cô gái ngây thơ vẫn cứ thế tin lời anh sang nhà anh nấu cơm cho cả hai cùng nhau ăn có đôi khi trời mưa con sói Diệc Thần còn mon men dụ dỗ Ngọc Uyển ở lại ngủ nhưng đáng thương cho ai kia là đã bị cô nói rằng nếu cô ngủ lại thì mỗi người ngủ một chỗ.
Diệc Thần không làm gì được chỉ đành ngậm ngùi mà ôm đồ ra ngoài sofa ngủ . Diệp Ngọc bây giờ đã vào cấp ba nên cô bé phải chuyển ra chỗ khác gần trường hơn không thì ba mẹ lại bắt cô bé về nhà chính có người đưa đón hàng ngày . Hai anh em nhà họ Lưu không thích khoe khoang thân phận nên Diệp Ngọc chỉ đành ngậm ngùi bán căn hộ cùng tòa với Diệc Thần mà chuyển về khu gần trường hơn đôi khi cô bé nhớ Ngọc Uyển thì chỉ có thể đến cửa hàng quần áo mới có thể gặp .
Buổi tối tại nhà Diệc Thần .
Hôm nay trời mưa nên Ngọc Uyển không thể về được cô đành ở lại đây, khi cả hai đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3651073/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.