Thời gian cứ vậy trôi qua bây giờ đã vào chính mùa đông , đông năm nay rất lạnh tuyết rơi dày đặc kháp mặt đường . Ngọc Uyển cũng đã chuyển sang làm tại shop quần áo của Diệp Ngọc nhưng vẫn không biết Diệc Thần đứng tên . Cô cũng đã chuyển được đi chỗ khác tiện lợi hơn và phòng có vẻ thoáng hơn , Diệc Thần bây giờ cũng đã bắt đầu công khai tán tỉnh Ngọc Uyển trên mọi mặt trận để đánh dấu chủ quyền .
Đám bạn chơi với anh lúc đầu bất ngờ lắm vì anh cứ dấu mãi giờ mới công khai nhưng khi biết là Ngọc Uyển chứ không phải Huyền Nhi thì mọi người ai cũng vui vẻ thậm chí còn muốn được một lần ăn món Ngọc Uyển nấu nhưng thần giữ của Diệc Thần đương nhiên là không cho .
Vì khoản tài chính bây giờ đã có dư ra nhiều nên Ngọc Uyển cũng có cơ hội thường xuyên về trại trẻ nhiều hơn , điều mà Diệc Thần vui nhất là cũng cũng chịu dẫn anh về theo . Khi đến nơi Diệc Thần được đám trẻ vây quanh chơi đùa vui vẻ anh cũng nhận thấy rằng cô tuy thiệt thòi về hoàn cảnh nhưng tình yêu thương từ mọi người ở đây rất đầy đủ .
Hôm nay Ngọc Uyển đi làm về sớm hơn mọi khi vì Diệc Thần có gọi hẹn cô đi ăn , cứ ngỡ chỉ là một ngày đi ăn bình thường như mọi khi nên cô cũng chỉ ăn mặc giản dị rồi ra đợi Diệc Thần đến đón . Cả hai đang ăn thì Diệc Thần đứng dậy bảo đi ra ngoài lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3650757/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.