Thời gian cứ thế trôi qua đến cuối tuần ngôi nhà Diệp Ngọc mua đã xong thủ tục từ trong tuần nhưng để đến cuối tuần cô mới mời Ngọc Uyển sang ăn tiệc tân gia . Diệp Ngọc hí hửng gọi cho Ngọc Uyển nhưng cô đang ở trong ca làm nên giờ nghỉ giữa ca cô mới gọi lại cho cô bé .
- Alo ?
- Chị Ngọc Uyển à , mai chị rảnh không ạ ?
- Nếu là tối thì chị rảnh tại chị đi làm ca sáng sao thế em ?
- Vậy tối mai chị sang bên nhà em đi ạ .
- Nhà em ư ?
- Vâng anh Diệc Thần với ba mẹ mới mua cho em một căn nhà vì là mua lúc trong tuần nên không mời chị đến được nay cuối tuần em mới gọi ạ .
- Vậy được rồi tối mai chị sẽ sang nhé .
Nói xong tắt máy cũng đến lúc Ngọc Uyển tiếp tục ca làm , quả thật cô rất muốn biết thân phận Diệc Thần anh nói nhà anh chỉ buôn bán bình thường nhưng hai anh em nhà Diệc Thần , Diệp Ngọc lại có căn hộ ở khu trung cư có giá nhất cái thành phố này .
Kết thúc ca làm cũng là khuya bước ra khỏi cửa hàng cô đã thấy hình dáng Diệc Thần đứng đó đợi cô , anh đón cô đi làm về cũng đã được gần hai tháng rồi vẫn kiên trì như ngày nào bỗng chốc trái tim nhỏ bé của Ngọc Uyển khép kín bao lâu nay có chút ánh sáng tình yêu len lỏi vào .
- Hôm nay em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3650755/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.