Ngày hôm sau cô bé Diệp Ngọc thức dậy thì đã thấy bản thân chăn ấm đệm em trên giường của anh trai mình còn anh trai ở đâu thì không thấy . Cô bé vội xuống giường đi ra ngoài thì thấy anh trai đáng thương của mình nằm ngoài sofa .
- Anh hai dậy thôi , hôm nay anh không có lớp học à ?
Diệc Thần lờ mờ mở mắt dậy vì không quen ngủ ngoài nên có chút đau vai .
- Em dậy rồi à , sớm nay không đi học à ?
- Em vừa dậy , em về trước đây anh cũng dậy đi còn chuyện chị dâu tối nay em về sẽ nói tiếp .
Sáng ra Diệc Thần cũng không muốn đôi co với em gái nên để cho con bé nói gì thì nói nhưng anh không thể để co em gái này gặp Ngọc Uyển hàng ngày được chắc chắn sẽ lây cái tính của con bé .
--- --- --- --- --- --- ---
Diệc Thần đến lớp muộn hơn mọi ngày và có chút mệt mỏi , lúc nhận cơm từ Ngọc Uyển cô có hỏi anh một câu làm cho ai đó không ốm nhưng vẫn cố giả vờ ốm cho bằng được .
- Trông anh có vẻ mệt mỏi anh ốm à ?
- Dạo này chuẩn bị kì tốt nghiệp nên có chút bận , không có thời gian chăm sóc cho bản thân lắm .
- Vậy anh ăn cháo lá tía tô không tối nay em nấu mang qua cho .
- Được vậy thì tốt quá , con bé Diệp Ngọc có liên lạc gì với em chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-vun-vo/3650751/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.