Cố Lục ở trong nhà người chủ trang trại kia đã được gần hai ngày. Vừa vặn đám cảnh sát viên cũng phải chật vật khó khăn đi tìm kiếm ông ta khắp nơi.
Cố Lục nhìn tin tức trên tivi nói về mình, lại ngồi một góc nhà mà cười chế giễu.
" Hahah, chúng mày muốn bắt tao ư? Đâu có dễ! Có giỏi thì tới đây bắt tao đi ".
Vẻ mặt ghê rợn của ông ta khiến cho chủ trang trại ngồi một chỗ lén nhìn ông ta cũng phải rùng mình sợ hãi.
Người chủ trang trại lúc này mới lấy hết dũng khí mà cất giọng hỏi khẽ Cố Lục.
" Ông…khi nào thì chuyển tiền cho tôi như đã hứa ".
Cố Lục quay ngoắt sang, ánh mắt trừng ra nhìn khiến cho người đàn ông kia sợ toát cả mồ hôi. Ai mà lại không sợ một hung thủ giết người cơ chứ.
Cố Lục cau mày, hằn giọng nói với người kia.
" Tôi sẽ đưa tiền, nhưng trước tiên phải đưa cho tôi mượn điện thoại đã ".
Người chủ trang trại tuy không biết ông ta định làm gì, trong lòng có chút ngờ vực nhưng vẫn chọn tin Cố Lục.
Rất nhanh Cố Lục liền bảo người kia bấm cho mình một dãy số lạ. Đầu dây bên kia một hồi sau mới nghe máy.
" Alo ".
Một thanh âm trầm thấp ở đầu dây bên kia vang lên. Cố Lục bắt được máy liền gấp gáp nói.
" Là tôi đây. Minh Hoàng, cậu mau đến trang trại bò sữa ở vùng ngoại ô. Tôi đang ở đây ".
Người kia chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3352867/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.