" Hức…hức… ".
Âm thanh rơi lệ làm cho người ta nghe đến đau lòng. Một cô gái xinh đẹp, trên người mặc áo choàng mỏng lại đang ngồi vùi đầu khóc bên cạnh cột điện đèn nơi góc phố yên tĩnh.
Đột nhiên một người đàn ông quay lại, bước chân nhanh hơn, lại như không có lực mà không phát ra tiếng động. Người đàn ông đứng từ trên nhìn xuống cô gái đang khóc nức nở đến nỗi không cảm nhận được sự tồn tại của người đàn ông.
Ngay giây sau Bích Nguyệt liền cảm nhận được có một bàn tay ấm áp vòng ra sau vuốt nhẹ lưng cô. Bích Nguyệt giật mình ngẩng đầu, hai hàng nước mắt lăn trên má, mở to mắt nhìn người đàn ông gương mặt tuấn mỹ đang ngồi xuống trước mặt mình mà không khỏi bàng hoàng.
Giọng cô vừa kinh ngạc lại nghẹn ngào nói lắp bắp.
" H…Hoài…Hoài An! ".
Cố Hoài An nghiêm mặt nhìn cô, anh khẽ nhướn mày, thở dài một hơi, tỏa ra một cỗ hơi thở mát lạnh. Anh đưa bàn tay còn lại lên khóe mắt cô, dịu dàng lau nhẹ đi hàng nước mắt của cô. Anh trầm giọng nói.
" Tại sao phải tự lừa dối mình như vậy chứ! ".
Nói rồi, anh mặc kệ cô trợn mắt, đơ ra nhìn anh. Anh ngay lập tức đỡ lấy sau gáy cô ôm cô nhẹ nhàng, vùi cô vào lồng ngực mình. Anh ôm lấy cô gái nhỏ, cảm nhận được người cô vẫn đang run nhẹ như lúc vừa khóc, anh không khỏi cảm thấy thương xót, đau lòng.
Anh lại cất lên thanh âm trầm ấm, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3348829/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.