Cố Việt vẻ mặt kinh hãi, hoàng hồn lại trừng mắt không tin cái khí thế đầy áp đảo này lại tỏa ra từ Cố Hoài An. Anh ta bị đơ ra vài giây không nói được lời nào, chỉ đành trơ mắt nhìn Cố Hoài An bế bổng Bích Nguyệt lên trên lầu.
Mãi cho đến khi Hoài An biến mất khỏi tầm mắt anh ta, Cố Việt mới sực tỉnh, anh ta giờ phút này mới ngộ ra vừa rồi bản thân lại bị dáng vẻ của một kẻ ngốc dọa cho kinh hồn bạt vía. Anh ta cố gắng đứng dậy, đưa tay quệt máu trên mép miệng, ánh mắt chứa đầy thù hận, nghiến răng nghiến lợi nói.
" Cố…Hoài…An! Tao phải giết mày! ".
…
Cố Hoài An bế Bích Nguyệt trở về phòng của hai người. Anh nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, nhìn cô nhăn mày ôm bụng giống như đang rất đau. Nhìn dáng vẻ cô chịu ủy khuất như vậy, anh càng thêm đau lòng, trái tim khẽ nhói. Anh không khỏi tự trách bản thân mình.
Là anh không tốt, để cô ở nhà một mình phải đối mặt với loại chuyện này. Anh ngồi xuống bên cạnh cô, đưa tay xoa nhẹ bụng cô, giọng nói tràn đầy chua xót nói.
" Xin lỗi vợ! Chồng không nên để vợ ở nhà một mình! ".
Bích Nguyệt tuy có chút đau đớn, đôi lông mày lá liễu cong khẽ nhíu chặt. Cô nhìn anh cố nở nụ cười nhẹ giọng nói.
" Kh…không sao! Chỉ là có chút đau mà thôi ".
Hoài An gấp gáp nói.
" Để chồng gọi bác sĩ đến cho vợ ".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3343027/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.