Cố Việt vừa nhìn liền nhận ra người đàn ông dáng vẻ tiêu soái này. Mấy năm về trước khi Cố Hoài An chỉ mới mười lăm tuổi, anh ta mười bốn tuổi kém Cố Hoài An một tuổi. Nhưng mọi tâm điểm, sự chú ý đều đổ dồn về Cố Hoài An. Cố Hoài An làm gì cũng giỏi, bất kể một việc gì đều sẽ nổi trội hơn anh ta. Ông nội cũng vì thế mà luôn thiên vị Cố Hoài An hơn anh ta.
Kể từ lúc đó anh đã rất căm ghét người anh trai không cùng huyết thống này của mình. Mọi thứ của Cố Hoài An đều tốt hơn Cố Việt, mới khiến anh ta sinh lòng đố kỵ.
Sau vụ tai nạn năm đó, Cố Hoài An liền trở thành một tên ngốc, không dám tiếp xúc với người khác. Anh ta biết tin lúc đó đã vui mừng bao nhiêu. Cuối cùng thì không còn ai nổi trội hơn anh ta, không còn ai dám đem anh ta ra so sánh với Cố Hoài An. Lúc đó anh ta đã sung sướng cỡ nào thì giờ phát kinh đến cỡ đó.
Tại sao? Tại sao Cố Hoài An giờ lại xuất hiện ở đây. Mọi thứ…Anh ta đã có được mọi thứ mà mình muốn, chỉ khi không có Cố Hoài An xuất hiện thì anh ta mới là tâm điểm, mới là Cố thiếu gia duy nhất của nhà họ Cố.
" Tại sao!..Tại sao anh lại về đây? ".
Anh ta nói với giọng điệu thất kinh, lông mày nhíu chặt nhìn Cố Hoài An bẳng vẻ mặt kinh hãi.
Cố Hoài An vừa đỡ Bích Nguyệt xuống thì lại nghe thấy giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhan-duyen-troi-buoc-ca-doi-ben-nhau/3333169/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.